Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đổi năm ngoái khi lão tà ma nhiễu loạn thì cũng đạt đến trình độ như thế .
Buổi sáng ngày hôm , Thẩm Như Như cùng Từ Dẫn Châu tàu cao tốc tới tỉnh lị, thẳng tiến đến tư lập trung học mà Ngô Lão Lục nhắc tới.
Tư lập trung học Yến Hoa là học phủ lâu đời nhất tỉnh, trường tọa lạc gần hồ Thủy Trạch, cảnh sắc tuyệt mỹ. Hai bất đắc dĩ kẻ gác cổng ngăn cản, thể học phủ bằng cửa chính, mà trực tiếp từ phía , tìm chỗ khuất thị ảnh mà lẻn .
Nhìn động tác trèo tường thoăn thoắt của Từ Dẫn Châu, Thẩm Như Như khỏi cảm thấy vô cùng khôi hài: “Châu , cho phép hỏi một câu, đầu tiên học phủ bằng phương thức , Châu cảm nghĩ gì chăng?” Từ Dẫn Châu phủi phủi bụi tay, liếc nàng một cái, nghiêm mặt đáp: “Quả thực thú vị.” Thẩm Như Như nhịn mà bật thành tiếng. Cười đủ , nàng kéo y tìm bồn hoa Ngô Lão Lục nhắc tới. Hai lén lút tránh né những thị ảnh, trải ít đường, chừng hai mươi khắc, mới thành công đến nơi. May mắn giờ là kỳ nghỉ hạ, học phủ học sinh học, nếu bắt gặp ắt khó bề giải thích. Bình gốm bồn hoa thấy cả, lẽ là học sinh mang chơi, cũng lẽ là quét dọn lấy mất. Dù kết quả thế nào, tóm cũng chẳng điềm lành. nơi từng chất đầy những bình gốm vẫn còn lưu một chút sát khí nhàn nhạt. Từ Dẫn Châu vươn tay , một tia sát khí trong chớp mắt hút sạch còn sót chút gì.
“Những bình gốm ẩn chứa sát khí hẳn là đào lên từ lòng đất, thể là vật bồi táng.” Thẩm Như Như suy đoán: “Chất đống ở chốn , ắt hẳn khai quật từ gần đây. Chúng tìm kiếm khắp học phủ một lượt xem .” Từ Dẫn Châu giơ tay lên, vươn ba ngón khẽ xoa. Y trầm giọng: “Âm khí nặng nề, quả đúng là vật bồi táng.”
Tia sát khí mà Ngô Lão Lục mang quá lâu, còn lưu giữ thở của vật bồi táng, nhưng ở nơi đây vô cùng rõ rệt.
Hai bắt đầu vây quanh bồn hoa, tìm kiếm đất đai gần đó, nửa ngày trôi qua mà chẳng thu hoạch gì. Nhìn ánh tà dương nơi chân trời dần tan biến, Thẩm Như Như lòng khẽ buồn bực: “Sao thể tìm thấy chứ? Chẳng lẽ chúng đoán sai ? Hay thực những bình gốm đào từ nơi khác mang tới học phủ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-398.html.]
Hai tán cây đa phía thí nghiệm xá. Dưới chân, ngoại trừ một khu vực nhỏ mà cây đa bám rễ, những nơi khác đều xi măng phủ kín. Từ Dẫn Châu cúi đầu xi măng, trầm ngâm một lát cất lời: “Nửa năm thể đổi nhiều thứ.”
Thẩm Như Như theo tầm mắt của y thấy xi măng mặt đất, cẩn thận suy xét lời , khẽ nhướng mày : “ , nửa năm là đất bùn, chắc giờ đây vẫn còn là đất bùn.”
Nàng quan sát mảnh xi măng mới toanh chân, : “Nơi hẳn xây trong vòng nửa năm trở đây, phạm vi cũng phù hợp… xác định thế nào đây? Lớp xi măng nào thể tùy tiện đào bới …” Lời dứt, liền thấy Từ Dẫn Châu tiến lên hai bước, khẽ xổm xuống, vươn một tay chạm nhẹ lên mặt đất. Một lát , một luồng hắc khí nồng đậm từ lòng đất bốc lên, tranh chui lòng bàn tay y. Dưới lòng đất rõ rốt cuộc là ngôi mộ nào, sát khí nồng đậm đến cực điểm. Quá trình kéo dài chừng mười khắc. Lúc Từ Dẫn Châu thu tay lên, y đều tràn ngập cảm giác thỏa mãn như ăn uống no say.
Mèo Dịch Truyện
Thẩm Như Như khẽ thốt: “...Vậy là xong ?”
Từ Dẫn Châu lười biếng tựa vai nàng, gật đầu đáp lời: “Đã giải quyết xong xuôi.”
“Vậy còn những bình gốm mang thì ?” Thẩm Như Như : “Ngô Lão Lục chỉ khẽ chạm ảnh hưởng, nếu mang bình gốm về cất giữ, trong nhà e rằng sẽ xảy chuyện chẳng lành.”
807 chữ