Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối hôm qua trải qua một đêm khó khăn nên giờ râu ria lún phún, khuôn mặt hiện rõ vẻ tang thương, dường như khắc sâu bốn chữ lớn: “Mau giữ !”
Thẩm Như Như cùng Tuệ Trí thản nhiên ngoài cửa kiểm vé, khẽ vẫy tay tiễn biệt y. Tuệ Trí lớn : “Huynh cứ an tâm lên đường, chúng sẽ tự chú ý an nguy, chẳng cần bận lòng.”
Ánh mắt u oán của Ngô đạo hữu gần như hóa thành thực chất, hệt như oán phụ trách cứ kẻ phụ tình. Kết hợp với dáng hình cùng dung mạo của y, quả thật khiến nhịn nổi. Thẩm Như Như lặng lẽ xoay rời bước, Tuệ Trí cũng theo. Nhân viên kiểm vé phi trường khẽ kéo cửa kính , thúc giục y, cất lời:
“Tiên sinh, xin hãy mau chóng lên phi cơ. Con cái thể sinh , song thời gian cất cánh định mà cố ý chậm trễ, là chịu phạt nặng đấy ạ.”
Mèo Dịch Truyện
Ngô đạo hữu: “..” “Lời ... là lời ? Y dẫu còn trẻ tuổi, nhưng cũng đến nỗi một đứa con lớn chừng Tuệ Trí chứ! Gã ngoài tam tuần, mà ngày ngày cứ giả bộ ngây thơ non nớt, trái , y thấy còn trông như thiếu niên hơn nhiều. Rõ ràng liếc mắt một cái là thể thấu, lẽ nào bọn họ đều mù cả ư!”
Từ tỉnh H về đến phi trường thành phố C, chuyến hành trình hơn hai canh giờ qua. Những vết thương lớn nhỏ thể Thẩm Như Như dần khôi phục. Bởi vì tối hôm qua đúng lúc dán Bùa Cầm Máu loại một, khi gột sạch vết thương, bôi linh dược đặc chế của Tam Thanh Cung, cộng thêm tác dụng chữa trị từ linh lực bản , nên vết thương khôi phục đặc biệt nhanh chóng. Chỉ còn vết thương tương đối sâu bên trong vẫn lành hẳn, thỉnh thoảng sẽ nhức nhối âm ỉ.
Từ Dẫn Châu lái xe đến phi trường đón cả bọn. Thẩm Như Như ghế phụ, liền nhíu mày qua nàng: “Nàng thương ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-385.html.]
Thẩm Như Như sững sờ, khẽ cúi đầu ngửi nhẹ lên . Mùi hương thanh nhã xen lẫn vị thuốc đắng chát nhất thời xộc mũi. Nàng lắc đầu, cài chặt dây an : “Không gì đáng ngại, hơn nhiều .” Sắc mặt Từ Dẫn Châu hiện lên một tầng lệ khí nhàn nhạt: “Lão Dư , vì chuyện cháu trai mà gây phiền toái cho nàng ?”
Thẩm Như Như trầm ngâm giây lát, đáp: “Lão quả thực mang ý , thọ yến vốn dĩ là một cạm bẫy đặc biệt bày để đối phó . Ngoại trừ và Tuệ Trí, còn một vị Ngô đạo hữu là thật, còn tất cả khách dự yến đều là rối gỗ do lão chế tác.”
Bởi vì chuyện của Dư lão hiện tại vẫn truyền ngoài, chỉ Ban Đặc Biệt cùng những đạo hữu cấp cao, những phụ trách khắc phục hậu quả và điều tra vụ việc mới . Thành thử, đám Huyền Thiên Quan vẫn còn mờ mịt. Thẩm Như Như hôm nay tỉnh giấc bôn ba, thời gian rảnh rỗi để xem điện thoại, kịp kể rõ chuyện xảy trong sơn trang cho Từ Dẫn Châu , chỉ sơ qua với rằng chút vấn đề với lão gia tử, nên trì hoãn thêm một ngày. Giờ đây rảnh rỗi, nàng dứt khoát đem bộ những gì diễn trong sơn trang thuật cho một lượt. Tuệ Trí thì thỉnh thoảng phụ họa thêm vài chi tiết nhỏ.
Lối phi trường cho phép đỗ xe. Từ Dẫn Châu lái xe quốc lộ của tiểu trấn, lắng hai kể tình hình đêm qua. Dẫu mặt tại hiện trường, nhưng chỉ qua những lời lẽ giản dị, cũng thể hình dung tình thế lúc bấy giờ nguy hiểm đến nhường nào. Hắn thẳng con đường phía , ánh mắt trầm trọng: “Lần là sơ suất, lẽ khi nên cùng nàng, thì nàng đến mức thương nặng đến .”
Thẩm Như Như thả lỏng thể, tựa lưng ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, giọng dịu dàng cất lên: “Ta đây chẳng bình an trở về ? Phu quân cứ an tâm.”
812 chữ