Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 374

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:34:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy xách theo những con cá còn đang tung tăng nhảy nhót trở về trang viên, tìm Phất Xuân để hỏi đường đến nhà bếp, đó bắt tay chuẩn nấu canh cá.

Mèo Dịch Truyện

Họ bước đến cửa bếp xem thử, phát hiện bên trong đều đang bận rộn. Các đầu bếp thoăn thoắt chuẩn bữa tối. Thẩm Như Như dựa cửa quan sát kỹ một lúc, nhận những đầu bếp thật. Tuy nhiên, chúng cao cấp hơn hẳn mấy hình nhân giấy trong sân, chỉ đường nét gương mặt tinh xảo mà động tác xào nấu cũng vô cùng mượt mà, khéo léo. Nếu để ý kỹ, dễ lừa. Nghĩ đến bữa tiệc mừng thọ trưa nay đều do đám rối hết, cô khỏi thấy lạ lùng. Phòng bếp còn bếp trống, chỉ thể chế biến cá ở chỗ khác thôi. Tuệ Trí đề nghị: “Hay là chúng bờ sông BBQ, nướng cá ăn nhé?”

Đề nghị nhiệt liệt hưởng ứng. Cả nhóm bếp mượn một con d.a.o và bộ đồ nướng, còn xin thêm ít gia vị thẳng tiến bờ sông để nướng cá.

Tuệ Trí tìm một tảng đá bằng phẳng, rửa sạch đặt cạnh bờ sông. Anh tóm lấy con cá, đặt lên đá thoăn thoắt dùng d.a.o sạch nội tạng.

“Con cá béo thật đấy, trông chẳng vẻ gì là cá hoang dã.”

“Chắc là do ông Dư nuôi. Ông thích nuôi cá ? Mấy con cá chép trong điền trang còn béo múp míp hơn cả trẻ con mẫu giáo.”

Thẩm Như Như đăm đắm phần nội tạng cá Tuệ Trí sạch. Trong lòng cô dâng lên một cảm giác bất an khó tả, như thể một bóng đen bao phủ bên trong, thứ gì đó ẩn hiện nhưng cô thể rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-374.html.]

Sau hơn một giờ đồng hồ tất bật bên bờ sông, cuối cùng cả nhóm cũng thưởng thức món cá nướng nóng hổi. Cá tươi rói, chỉ cần nướng sơ qua là dậy mùi thơm ngon. Tuệ Trí ăn liền hai con cá béo núc, lúc đó mới cảm thấy vơi bớt cơn đói. Anh dậy, gọi Thẩm Như Như đang thất thần mặt sông: “Quan chủ, mau ăn một chút , con cá trích ngon tuyệt, thịt săn chắc ít xương.”

Thẩm Như Như tỉnh táo , ngửi thấy mùi cá nướng thoang thoảng trong khí. Một cảm giác buồn nôn bất chợt dâng lên, dày cô cồn cào khó chịu. Cô xua tay tránh sang một bên: “Mọi cứ ăn , ăn.” Mùi thịt nướng ngày càng nồng nặc. Trên mặt nước gần bờ sông, bỗng nhiên vô cá bơi đến. Hàng loạt cái miệng cá nổi lên, lúc đóng lúc mở, trông như đang háo hức đòi ăn. Thẩm Như Như bờ lặng lẽ quan sát một lát. Cô rút vài lá cỏ ném xuống, và ngay lập tức, bầy cá lao lên đớp mồi một cách cực kỳ hung hãn, thậm chí còn nhe cả hàm răng sắc nhọn. Tuệ Trí bước tới đúng lúc thấy: “Ồ, chúng tranh giành dữ dội thật! Xem ông Dư thường xuyên cho ăn nên mới .”

Vừa dứt lời, nụ môi chợt cứng đờ, sắc mặt nhăn nhó. Anh ôm bụng, khom lưng, hai tay giữ chặt phía , cắm đầu chạy về phía điền trang. Vừa chạy thở dốc, lẩm bẩm: “Chết , đau bụng quá!”

Tuệ Trí ôm bụng chạy , những vị đạo hữu khác đang cạnh vỉ nướng thưởng thức cá cũng đột ngột im bặt. Sau đó, họ đồng loạt kêu lên, xoay cắm đầu chạy về phía điền trang. Thậm chí một vị kịp đến cửa, đành vội vàng chui tọt bụi cỏ gần góc tường mà khuỵu xuống.

Thẩm Như Như: “…” Cô đến bên cạnh vỉ nướng quan sát. Trên vỉ vẫn còn một con cá đang nướng dở, da vàng ruộm, giòn rụm, trông chín tới. Cô tắt bếp, bắt đầu thu dọn bộ đồ nướng.

Trong phòng khách của điền trang nhà vệ sinh. Tuệ Trí với vẻ mặt hốc hác, tiều tụy bước . Mới vài bước, nhăn mặt nhăn mũi trở . Cứ thế mấy bận, cả như rũ rời, cuối cùng chân mềm nhũn, lê khỏi WC đổ vật xuống giường.

811 chữ

Loading...