Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 361

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:34:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Như Như : “Sư phụ của là Chung Quỳ, đúng , chính là vị thần diệt yêu trừ ma nổi tiếng trong truyền thuyết dân gian Trung Quốc đó. Hiện tại, đang đảm nhiệm chức quỷ sai Âm Phủ.”

Tiểu Bối giật nảy khi đến tên tuổi lẫy lừng của Chung Quỳ, cơn phấn khích trong lòng cũng dịu đáng kể: “Ôi chao! Lợi hại quá mất. Đồ của Thiên Sư Chung Quỳ cơ đấy, tính thì tớ cũng coi như quen cả ngài Chung Quỳ nhỉ?”

Sáng sớm hôm , Thẩm Như Như thức dậy liền vườn tưới hoa và cây xanh. Bởi vì tối qua hút mất kha khá tinh khí, nên hôm nay cây cối đều héo úa, trông kém sắc hẳn so với khi. Cô khỏi đau lòng, tưới nước xong còn cố tình nán vườn hoa một lúc, để linh lực từ cơ thể nuôi dưỡng chúng.

Trần Pháp bước từ phòng khách, vô tình bắt gặp cô đang xổm giữa vườn hoa. Anh hỏi tài khoản và chuyển khoản cho cô ba mươi triệu tệ, đó khẽ : “Bà chủ Thẩm, hiện tại trong tài khoản đủ tiền lớn đến thế. Số coi như tiền đặt cọc, phần còn ngày mai sẽ gửi đủ cho cô.”

Thẩm Như Như há hốc mồm kinh ngạc. Làm việc bao lâu nay cô từng nhận đơn hàng nào giá trị đến . Đây quả là kỷ lục cá nhân mới của cô! Trong lòng cô ngừng reo hò sung sướng, nhưng bên ngoài vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh, thản nhiên hỏi: “Anh Trần, đó Dư Ma Tử giá cho bao nhiêu ?”

Trần Pháp khựng , lắc đầu : “Anh hề nhắc đến. Hắn chỉ thử uy lực của con rối thôi.”

Thẩm Như Như lặng lẽ gật đầu, thầm nghĩ, quả nhiên là một kẻ bao giờ chơi theo luật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-361.html.]

Cùng ngày, Trần Pháp rời khỏi thị trấn Mộ Nguyên và đến sân bay. Anh thử về thành phố B hai ngày, nhưng lập tức cảm thấy cơ thể suy yếu hẳn. Để bảo mạng sống, thể về thị trấn Mộ Nguyên. Tuy nhiên, đối với , mật độ dân cư ở thị trấn vẫn quá đông đúc, nhất là ban ngày, lượng du khách đổ về đông nghịt khiến vô cùng khó chịu.

Cuối cùng, đành chuyển đến sinh sống tại núi Bạch Vân, vùng ngoại ô. Nơi đây hẻo lánh, yên tĩnh lạ thường, ngoại trừ Tam Thanh Quan tọa lạc đỉnh núi thì còn bất cứ hộ gia đình nào khác sinh sống. Đất đai rộng mênh mông, dân cư thưa thớt, khí trong lành, tinh khí từ cây cỏ khắp núi non đều là của riêng .

Anh thuê một đội thợ xây dựng, dựng một ngôi nhà sân vườn giữa rừng núi. Từ đó về , sống một tại đây, nuôi vài ba con gà vịt, trồng chút rau quả. Thỉnh thoảng sách luyện chữ, hoặc xuống núi dạo quanh thị trấn. Cuộc sống cứ thế trôi bình lặng như dòng nước hồ thu.

Sau khi Tiểu Bối Trần Pháp ở núi Bạch Vân thì chút sững sờ. Cô chiếc hộp đang cầm tay – là thứ Trần Pháp nhờ Thẩm Như Như chuyển giúp khi rời . Bên trong một đồng xu mệnh giá một tệ và một mảnh giấy đỏ. Cô lấy tờ giấy xem, đó hai lá bát tự. Một là của cô, còn là của Trần Pháp, phía lời bình: “Duyên trời tiền định”.

Tiểu Bối chằm chằm bốn chữ hồi lâu, thầm nghĩ tên thần côn đáng tin nào tính đây? Cô phớt lờ chút xao động len lỏi trong lòng, gấp mảnh giấy đỏ , cẩn thận đặt hộp cất ngăn đáy vali.

Cách đây lâu, một đồng nghiệp cũ ở bệnh viện Bác Nhã gọi điện mời cô việc. Chuyện rõ ràng là do Trần Pháp sắp xếp. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cô quyết định việc tại Bác Nhã. Hôm nay chính là ngày cô trở về thành phố B.

Mèo Dịch Truyện

Chuyện cha của Tiểu Bối tìm Lâm Hạo xin đang ngõ cụt, đối phương thậm chí còn gặp mặt họ. Luật sư chỉ đưa hai lựa chọn: một là bồi thường thỏa đáng, hai là giải quyết vụ việc tại tòa.

Loading...