Thẩm Như Như thấy tinh khí cây cỏ trong vườn hoa cạn kiệt thì thu tay , đưa con rối cho Từ Dẫn Châu và : “Cũng tàm tạm thôi.”
Mèo Dịch Truyện
Tiểu Bối đồng hồ: “Đã qua mười hai giờ , bên trong vẫn luôn yên tĩnh, chẳng lẽ c.h.ế.t ?” Cô dứt lời thì cánh cửa phòng khách liền mở . Trần Pháp tràn đầy sức sống bước . Hắn khom Từ Dẫn Châu, trịnh trọng : “Anh Từ, cảm ơn ân cứu mạng của .”
Từ Dẫn Châu đưa con rối cho : “Không cần cảm ơn, nhớ thanh toán tiền thù lao.”
Trần Pháp gật đầu: “Chuyện đó là đương nhiên, sáng mai sẽ gọi cho ngân hàng.”
Tiểu Bối ở bên cạnh lặng lẽ quan sát . Trong lòng cô thầm cảm thán thuật pháp Đạo môn quả thực quá lợi hại. Buổi chiều còn thấy rõ ràng là bộ dạng hấp hối, mà giờ đây khỏe mạnh như từng chuyện gì. Nếu tận mắt chứng kiến, cô tuyệt đối sẽ tin đời chuyện thần kỳ đến thế.
Trần Pháp đầu, ánh mắt liền chạm Tiểu Bối. Trong mắt ánh lên vẻ hối , xen lẫn một tia vui mừng khó tả: “Tiểu Bối, xin em vì tất cả những chuyện xảy . Em trở về khoa việc , sẽ chuyện với viện trưởng, sẽ thăng chức và tăng lương cho em, hy vọng thể đền bù những tổn thất mà gây cho em. Nếu em đồng ý thì chúng cũng thể kết hôn, sẽ thực hiện tất cả những lời hứa hẹn trao em lúc .”
Tim Tiểu Bối thót một nhịp. Chưa kịp sắp xếp những cảm xúc phức tạp đang xáo trộn trong lòng, cô liên tục lắc đầu từ chối, lùi mấy bước chân. Ai đủ gan để kết hôn với từng lấy mạng chứ? Cô đủ xui xẻo trong nửa năm qua , tiếp tục kéo dài vận rủi đến hết đời.
Nét mất mát thoáng hiện gương mặt Trần Pháp, nhưng cũng tiếp tục níu kéo. Hắn chỉ gật đầu với cô, xoay rời khỏi Huyền Thiên Quan.
Thẩm Như Như gọi : “Anh Trần, nhớ là để con rối rời khỏi và đừng đến những nơi đông .”
Trần Pháp dừng bước, thắc mắc: “Nơi đông ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-360.html.]
“ . Bây giờ mạng sống của dựa tinh khí của cây cỏ. Nơi đông đủ tinh khí, nên nhất định tránh , phù hợp sống ở những nơi nhiều cây cối hơn.” Thẩm Như Như giải thích. Lúc Trần Pháp mới vỡ lẽ, thì lời Từ Dẫn Châu về việc từ bỏ danh lợi và cuộc sống nơi thành thị phồn hoa là ý … Hắn im lặng một lát gật đầu đồng ý, giọng trầm thấp. Rồi xoay , tới xuống giàn hoa: “Vậy đêm nay sẽ ở đây.”
Trong sân nhất thời chìm im lặng. Tiểu Bối trái , đang định lên tiếng đề nghị về phòng ngủ thì phía sân đột nhiên nứt . Cô dụi mắt, ngẩng đầu kỹ . Vết nứt dần dần mở rộng hơn nữa, một đàn ông cao lớn quấn vải trắng bước từ bên trong.
Tiểu Bối trừng mắt, kinh hãi thốt lên: “Gặp quỷ …”
Thẩm Như Như tới, kinh ngạc mừng rỡ: “Lật Tử, đến đây?”
Lật Tử vẫn dịu dàng như , khoác một chiếc áo bào trắng tay dài, đầu đội mũ cao màu trắng, tay cầm một chiếc roi dài màu đen gấp ba khúc. Anh khẽ : “Đến bắt quỷ.”
Sắc mặt Trần Pháp lập tức biến đổi, căng thẳng tột độ.
Từ Dẫn Châu khẽ liếc Trần Pháp một cái, đó với Lật Tử: “Uống ly hãy .”
Lật Tử thoáng qua Trần Pháp, gật đầu nhẹ: “Được.”
Thẩm Như Như dùng bùa dẫn đường, rót cho Lật Tử một ly . Mấy bọn họ quanh bàn, chậm rãi thưởng thức. Lật Tử uống xong thì rời , cũng nhắc gì đến chuyện bắt quỷ nữa.
Trần Pháp cuối cùng cũng thả lỏng. Tiểu Bối, cô nàng mê trai chính hiệu, ôm mặt thốt lên: “Như Như, Lật Tử đang gì ? Anh đúng là cực phẩm, trai còn dịu dàng đến thế!”