Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông Châu vô cùng tiếc nuối cho tài năng của cô, cảm thấy cô tài năng như mà mặt khiến giới chuyên môn nước ngoài "mắt tròn mắt dẹt" thì thật đáng tiếc. Ông cố gắng thuyết phục thêm vài câu nữa, nhưng thấy cô thật sự ý định tham gia, ông chỉ đành bỏ cuộc, chọn lấy hai chậu lan quân tử ưng ý mang .
Thẩm Như Như tiễn mấy ông lão cửa. Hôm nay các ông tự tới đây, cùng hướng dẫn viên du lịch, cô sợ các ông lớn tuổi dễ lạc đường nên theo một đoạn để đưa tiễn.
Khi ngang qua hiệu thuốc ở ngay đầu ngõ, cô thấy một nhóm đang vây quanh cửa. Bên trong dường như đang xảy một cuộc tranh cãi gay gắt, dữ dội, đến nỗi ngay cả khi ở đường cũng thể rõ tiếng mắng mỏ của một phụ nữ, giọng đặc sệt chất giọng thành phố B.
Thẩm Như Như cau mày. Chẳng đây là nơi Tiểu Bối việc ? Đã xảy chuyện gì ? Cô chào hỏi các ông lão vội vã lách rìa đám đông để tìm hiểu sự tình.
Mấy ông lão thấy cũng dừng , tò mò theo cô đến cửa hiệu thuốc xem chuyện gì đang xảy . Hiệu thuốc nhanh chóng vây kín bởi đám đông hiếu kỳ.
“Thật vô lý! Mẹ nuôi mày hơn hai mươi năm trời, khó khăn lắm mới tìm một mối như thế, định tác hợp cho mày. Vậy mà mày thì , bỏ là bỏ , đến cả cha ruột cũng quan tâm. Thà đứa con gái như mày còn hơn!”
“Yên vị ở bệnh viện lớn , chạy đến cái hiệu thuốc bé tí ở một nơi hẻo lánh như gì, mày giỏi giang ghê nhỉ! Mẹ cho mày ăn học để mày tự hành hạ thế ?”
“Trưởng khoa Trần điều kiện như , thật lòng thích mày, chẳng hơn cái tên què nhiều ? Mày chỉ đưa thuốc thôi mà cũng lén lút đưa đẩy tình ý với cái tên què , tại thể chấp nhận Trưởng khoa Trần? Mày còn chút sĩ diện nào hả? Nếu hôm nay mày trở về với thì cũng đừng về nữa! Tao thà coi như từng sinh một đứa con gái như mày!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-346.html.]
…
Từng tiếng chất vấn ầm ĩ vang lên. Đám đông vây xem bắt đầu xì xào bàn tán, đa đều chỉ trích cô con gái tùy hứng, hiểu chuyện, thấu hiểu nỗi khổ tâm của cha . Cũng lớn tiếng phản bác: “Người què cái gì mà què? Anh chẳng là Lâm Hạo ? Đó là ông chủ của một tập đoàn lớn, gia đình giàu , nhà ở là biệt thự ba tầng, đừng mà dùng đôi mắt khinh thường đó để đánh giá khác nhé!”
Lại khó chịu : “ là dân thành phố lớn khác, ghê gớm thật, giọng điệu kiêu ngạo như ! Thị trấn Mộ Nguyên của chúng bây giờ cũng chẳng còn là chốn hẻo lánh quê mùa gì nữa !”
Tiếng nghị luận ầm ĩ bên tai. Thẩm Như Như kiễng chân bên trong, liếc mắt một cái thấy Tiểu Bối đang dồn góc quầy thuốc. Cô vội vã chen đám đông.
Lúc , bầu khí bên trong hiệu thuốc vô cùng căng thẳng. Cha của Tiểu Bối ở bên ngoài quầy thuốc trách mắng cô . Tiểu Bối mặt mày cau , đầy vẻ tức giận. Lâm Hạo thì quầy, mặt đanh đang gọi điện thoại. Còn các nhân viên khác trong hiệu thuốc đều co rúm ở một góc, ai dám hó hé nửa lời.
Thẩm Như Như thấy tiếng còi cảnh sát từ xa truyền tới, vội vàng bước qua: “Cô chú, đừng ồn nữa. Cảnh sát sắp đến , đừng gây rối trong cửa hàng của , gì đến đồn cảnh sát !”
Mèo Dịch Truyện
Mẹ của Tiểu Bối tức giận quát tháo: “Đồ thần kinh nào báo cảnh sát thế hả? mang con gái của về thì liên quan gì đến cảnh sát? Luật pháp còn tồn tại hả?”
Lâm Hạo cất điện thoại, giọng trầm : “Mấy lăng mạ nơi công cộng, gây tổn hại nghiêm trọng đến danh dự của . thông báo cho luật sư, chúng sẽ giải quyết chuyện ở đồn cảnh sát.”