Bách Lý Vô Thù đối diện Tiểu Bối. Bị lôi đây đột ngột, đến cả thanh kiếm quen thuộc cũng kịp mang theo, chút bối rối, tay trái theo bản năng đặt lên eo. Anh dùng đũa gắp một miếng củ sen xào cho miệng. Đang ăn, chợt nhớ một chuyện, liền Tiểu Bối hỏi: “Cô sinh giờ nào?”
Tiểu Bối nuốt vội miếng kem trong miệng, chắc chắn lắm, đáp: “Hình như là một giờ trưa, nhớ chính xác thời gian.”
Bách Lý Vô Thù sang Thẩm Như Như, vẻ mặt đầy vẻ khó tả: “Đây là đầu tiên thấy một cô gái mệnh vượng đến .”
Thẩm Như Như nhíu mày, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ. Cô đầu về phía Tiểu Bối: “Vị trưởng khoa sinh nhật ?”
Tiểu Bối ngẩn , cố gắng nhớ một lúc ngập ngừng gật đầu: “Hình như là . Khi mới đến khoa bọn , các đồng nghiệp trong tổ mời ăn cơm, lúc đó, bọn tớ chơi 'truth or dare', hỏi ngày tháng năm sinh của tất cả ở đó… Có vấn đề gì ?”
Lúc đó, đều nghĩ vị trưởng khoa mới đến chỉ tuổi tác của , chẳng ai cảm thấy bất thường, nên đều vô tư .
Trong thế giới của Đạo gia, sinh thần bát tự là một học thuyết vô cùng phức tạp và đặc biệt. Thông qua bát tự, thể thấy bộ quỹ đạo cuộc đời của một , bao gồm học hành, sự nghiệp, nhân duyên… đều thể hé lộ phần nào. Ngày sinh bát tự của Tiểu Bối cực kỳ vượng, ngày chủ Mậu Thổ, ngũ hành thiếu Thủy và Mộc. Mệnh cách như , dù là nam nữ đều lắm, chính là cái gọi là “mệnh cứng” của xưa. Đàn ông thể khắc thê, duyên với cha mỏng. Phụ nữ duyên mỏng, khả năng khắc phu tử, dù thể đạt thành công rực rỡ trong sự nghiệp, nhưng định rằng gia đình khó lòng mỹ mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-344.html.]
đối với những tu đạo mà , mệnh cách còn một tác dụng khác, đó chính là “mượn Hỏa”.
Hỏa: lửa.
Người mệnh chủ Hỏa, thừa Hỏa nên mệnh cứng; ngược , cũng thiếu Hỏa, thường xuyên ốm đau bệnh tật, dễ c.h.ế.t sớm. Lúc , họ thể mượn một phần “hỏa khí” từ mệnh vượng Hỏa để cân bằng . Trong đó,
Phương pháp "mượn hỏa" phổ biến và tiện lợi nhất chính là kết hôn. Việc tuy đôi chút tương đồng với "xung hỉ" thời cổ đại, nhưng phức tạp hơn một bậc, bởi nó đòi hỏi sự hướng dẫn của chuyên môn. Thẩm Như Như giải thích kỹ càng những gì cho Tiểu Bối , Tiểu Bối hiểu lẽ, sực tỉnh : “Ý của là nhắm ngũ hành bát tự của tớ, cho nên mới cố ý tiếp cận tớ ? À, là thế…” Trước đó cô vẫn hiểu vì điều kiện của quá , cùng một đẳng cấp với , mà đeo bám rời, cuối cùng cũng tìm nguyên nhân. “ , thể mượn ‘hỏa’ khí của ,” Thẩm Như Như . “Cũng may là một khôn ngoan, để lừa gạt, dứt khoát rời khỏi thành phố B, nếu thể sẽ rước họa .” Tiểu Bối cô thì rùng : “Vậy… Nếu 'mượn' thì ?”
Mèo Dịch Truyện
Bách Lý Vô Thù ăn một quả nho chua loét, nhăn nhó cả mặt mũi, nhăn mày ngắt lời:
“Nhẹ thì từ nay về bệnh tật đeo bám triền miên, cả đời vô dụng, chỉ thể sống dựa dẫm khác. Nặng thì trong vòng một trăm ngày sẽ mạng vong, mức độ thì còn tùy lương tâm của kẻ 'mượn'.”
Thẩm Như Như gật đầu đồng tình : “Nhìn thủ đoạn của đối với , chắc chắn hạng tử tế.” Tiểu Bối xong thì lạnh toát sống lưng, đôi đũa tay cũng khẽ run lên, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác may mắn tột độ vì thoát c.h.ế.t trong gang tấc.