Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 341

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:34:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng ngắm càng kinh ngạc, những đóa hoa còn rực rỡ hơn cả ảnh. Bông hoa màu xanh nhạt tì vết, kiều diễm như đóa sen, điểm xuyết những phiến lá xanh bóng mượt, tỏa hương thơm thoang thoảng dịu dàng. Mỗi chậu hoa đều sắp đặt cân đối, tỉ lệ hoa lá hài hòa, giá trị trang trí cực kỳ cao. Chỉ cần qua cũng đủ thấy sự chăm sóc tỉ mỉ và kỹ thuật cắt tỉa bậc thầy.

Điều khiến họ ngạc nhiên nhất là những cây lan chỉ những đặc điểm của loài lan cực phẩm mà còn sức sống mạnh mẽ đến khó tin. Dù vận chuyển từ nơi khác đến, chúng vẫn hề dấu hiệu héo úa, cánh hoa và lá vẫn căng tràn nhựa sống.

Các cụ càng ngắm càng thêm ngưỡng mộ xen lẫn chút ghen tị, liên tục hỏi ông Châu địa chỉ cụ thể của cửa hàng hoa, bày tỏ ý tự đến gặp chủ quán để học hỏi bí quyết chăm sóc.

Trong đó, một cụ ông tóc bạc đeo kính, khi đến gần quan sát kỹ lưỡng từng chậu cây hồi lâu, liền trưng vẻ mặt khó hiểu, cất lời: “Hương thơm của mấy chậu lan quả thực vẻ khác thường. Ngửi xong, cảm thấy đầu óc tỉnh táo, cũng thư thái lạ kỳ.” Ông vốn mắc chứng rối loạn lo âu nghiêm trọng, bình thường bất cứ việc gì cũng luôn cảm thấy bồn chồn, căng thẳng. Có vì căn bệnh mà suýt chút nữa gây họa cho cả nhà. Thế nhưng sáng nay, từ khi bước chân sân , chóp mũi ông luôn thoang thoảng hương lan, nỗi lo âu đeo đẳng bấy lâu nay trong lòng bỗng tan biến một cách thần kỳ.

Ông dứt lời, những khác đều kinh ngạc, đó cũng cẩn thận cảm nhận thử.

chút khác biệt thật, ngửi xong thấy tinh thần sảng khoái hẳn.”

Mèo Dịch Truyện

“Mùi hương thật tuyệt vời, thanh lịch, tao nhã, vương chút tạp niệm.”

càng tò mò về chủ cửa hàng hơn. Rõ ràng là một giống hoa bình thường, rốt cuộc cô dùng phương pháp gì mà nuôi dưỡng chúng thành vẻ mê hoặc đến ?”

Các cụ ông cùng thảo luận sôi nổi, cuối cùng hỏi: “Lão Châu, ông chắc chắn lầm chứ? Chủ cửa hàng là một cô gái trẻ thật ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-341.html.]

Ông Châu với vẻ mặt chắc nịch đáp: “Chắc chắn sai, là thật một trăm phần trăm! Cô bé đó là bạn học đại học của thằng cháu , thể nhầm chứ.”

Châu Ý bước sân các cụ ông "ngó lơ", đành im lặng một góc nghịch điện thoại. Bỗng nhiên thấy ông nội gọi tên , liền ngẩng đầu lên: “Có chuyện gì ạ? Ông nội gọi cháu ?”

Lúc ông Châu mới để ý thấy cháu trai cũng đang ở đây, ông liền gọi Châu Ý đến hỏi: “Cửa hàng của bạn học cháu ở nhỉ, cái thị trấn Mộ gì đó?”

Châu Ý những ánh mắt nóng rực của các cụ ông chằm chằm, cả cứng đờ, đành bước tới: “Là thị trấn Mộ Nguyên ở thành phố C ạ. Cảnh sắc nơi đó hữu tình, thể cân nhắc ghé thăm du lịch.”

Một ông lão sực tỉnh thốt lên: “Ồ, thì là thị trấn Mộ Nguyên! Bạn và gia đình con trai ông từng đến đó du lịch, cảnh quan xanh , còn một đạo quán vô cùng linh thiêng. Con dâu ông mua nhiều bùa chú ở đó.”

Châu Ý gật đầu: “ , đạo quán đó cũng là của cô . Cô là một đạo sĩ vô cùng cừ khôi, trong quán còn nhiều tử.”

Các cụ ông hết sức kinh ngạc, ngờ cô gái nhỏ bé am tường việc chăm sóc hoa còn là một đạo sĩ. Mọi xúm bàn tán một lúc, cuối cùng thống nhất: Tổ chức một chuyến du lịch đến thị trấn Mộ Nguyên chơi vài ngày.

Trưa hôm đó, Thẩm Như Như đang dựa chiếc ghế bập bênh phía quầy thu ngân để xem phim. Dạo thời tiết oi bức, giữa trưa ít qua bên ngoài, đường phố vắng tanh, trong cửa hàng cũng chẳng lấy một vị khách. Cô vặn thời gian thảnh thơi, dễ chịu.

Loading...