“Anh yên tâm, nhà em còn nhiều gia sản, cho mặc sức tiêu xài.” Thẩm Như Như xong, nghiêm túc .
Từ Dẫn Châu vui vẻ đáp: “Được, nhất định sẽ ‘ăn’ thật nhiều một chút!”
Chữ “ăn” vẻ đặc biệt ẩn ý. Thẩm Như Như đầu óc cô còn kịp tiếp thu hết, thì tiếng chuông điện thoại di động đột ngột vang lên, trong khí yên tĩnh, vẻ càng thêm chói tai. Cô giật , lấy điện thoại xem, là cuộc gọi của Vương Tây Nhã.
Sau khi nhận điện thoại, đầu dây bên , tiếng tạp âm ồn ào lập tức truyền đến. Vương Tây Nhã hét lớn với giọng điệu đầy năng lượng: “Thẩm Như Như, mau đây giúp tớ, chúng tớ đang ngoài đầu con phố dẫn đạo quán !”
Thẩm Như Như tiếng hô của cô bạn dọa giật , liền kéo Từ Dẫn Châu ngoài giúp đỡ.
Đi cửa chính, chỉ thấy bên đường bốn trẻ tuổi, hai nam hai nữ, đều là những gương mặt quen thuộc. Mỗi đều xách theo túi lớn túi nhỏ, còn vali hành lý, trông cứ như những con xa xứ về quê ăn Tết, mang theo cả gia tài. Thẩm Như Như cảm thấy mơ hồ, qua chào hỏi: “Các đều tới , báo một tiếng, để tớ còn chuẩn chỗ ở cho ?”
Ngoại trừ Vương Tây Nhã, ba đều là bạn học thời đại học của cô, quan hệ khá , chỉ là khi nghiệp thì ít liên lạc.
Vương Tây Nhã vẫy vẫy tay : “Giờ đem đồ , xuống . Cái lưng già của tớ sắp gãy mất !”
Đoàn hì hục xách hành lý đạo quán. Bởi vì phòng ở đạo quán đủ, Từ Dẫn Châu đề nghị họ đến ở nhà cũ của Từ gia. Sau một hồi bận rộn, bốn cuối cùng cũng định chỗ ở. Thẩm Như Như cũng nguyên nhân ba đó bỗng nhiên đến trấn Mộ Nguyên. Rất đơn giản, chính là đến du lịch giải sầu, tiện thể cầu bùa may mắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-331.html.]
Vương Tây Nhã kéo Thẩm Như Như sân, lặng lẽ chỉ bóng lưng một cô gái khác : “Tiểu Bối gần đây vận may cho lắm, công việc luôn gặp khó khăn, là tớ đề cử cô tới chỗ bái lạy thần linh, tiện thể mua bùa chuyển vận. Nói xong chỉ nam sinh đeo kính : “Tinh Tinh gần đây lụy tình, tâm trạng chán nản, tớ lo lắng sẽ nghĩ quẩn, nên mới bảo đến đây một chuyến, tiện thể mua bùa đào hoa, ‘cũ , mới đến’ mà, đúng ?”
Cuối cùng, Vương Tây Nhã chỉ đàn ông giữa, vẻ thần bí : “Châu Ý ngược là vấn đề gì, chỉ đơn giản là ở nhà nhàm chán nên theo mấy đứa bạn cho đỡ chán thôi.”
Thì đều là những thanh niên đen đủi. Thảo nào quanh cứ vẻ u ám như mây đen vờn quanh. Thẩm Như Như gật đầu liên hồi, tỏ vẻ hiểu rõ.
“Mọi cứ nghỉ ngơi , tối nay tìm tớ nhé.”
Bốn cứ thế ở nhà cũ của Từ gia, dì Châu đối với họ vô cùng nhiệt tình, chiêu đãi một bàn lớn thịnh soạn. Ngoại trừ Vương Tây Nhã, ba còn đều đầu tiên thưởng thức đồ ăn thanh lọc bằng bùa tinh lọc, nhất thời vô cùng kinh ngạc. Dù khung cảnh đến , bùa chú linh nghiệm , chỉ riêng vì những món ăn đặc biệt , chuyến cũng xứng đáng.
Ăn uống no nê, nghỉ ngơi cũng xong, lúc chạng vạng bốn bộ tới Huyền Thiên Quan. Lúc Thẩm Như Như cũng vặn kết thúc công việc, đang chuẩn đóng cửa lớn Kính Hoa Duyên. Nhìn thấy bạn bè từ đầu đường từ từ tiến đến, cô dừng động tác.
“Mọi đến , buổi chiều nghỉ ngơi thế nào?”
Vương Tây Nhã và Châu Ý đều tỏ vẻ . Tiểu Bối thì vẫn nặng trĩu tâm sự như , lắc đầu gì. Thẩm Như Như mời trong tiệm.
“Các một lát, để tớ pha ấm cho uống. Trà ở chỗ tớ uống ngon, ai uống cũng khen.”
Mèo Dịch Truyện