Cô theo phản xạ xoay vai, đó nhanh chóng về phía . “Châu Châu, tối qua… chuyện gì ?”
“Tối qua em ngủ sofa, ôm em về phòng, giúp em cởi quần áo. Đi bên ngoài cả ngày, sạch sẽ.” Từ Dẫn Châu đợi cô hỏi hết, thản nhiên thừa nhận. “Tiện thể… cắn một chút. Xin , Như Như, kiềm chế , em đau ?”
Thẩm Như Như mặt đỏ bừng lên: “… Cũng thôi.”
Lúc hai đang chuyện, Vưu Nhất đúng lúc đến gần. Cậu dạo nghỉ học nên vẫn loanh quanh ở Huyền Thiên Quan. Nghe loáng thoáng vài câu, hiểu lầm đến mức độ nào, liền trưng vẻ mặt bỉ ổi, nhướn mày Từ Dẫn Châu, giọng điệu trêu chọc: “Anh Từ ơi, ngờ là một ‘như ’ đấy nha~”
Từ Dẫn Châu: “……”
“Được , quấy rầy các nữa, các cứ tiếp tục ha, tiếp tục.” Vưu Nhất khúc khích rời , bóng lưng sung sướng của phảng phất niềm vui cực độ.
Thẩm Như Như gì, theo đến lúc xa, xoay xuống ghế đá, đánh giá chiếc bình mặt bàn đá, tò mò hỏi: “Cái từ mà thế?”
“Là đồ của vị khách tối qua để , dường như là đồ sứ thời Minh.” Từ Dẫn Châu cầm một cây chổi lông nhỏ, nhẹ nhàng cọ qua cọ mặt bình hoa, tiện thể kể chuyện bà lão nhờ vả.
Thẩm Như Như xong chuyện của Ny Ny thì tức giận, đồng thời cũng cảm thấy buồn bực xen lẫn sự khó hiểu. Từ nhỏ cô đều lớn lên sự quan tâm của trưởng bối trong nhà, thật sự thể hình dung nổi một thể vì tư lợi cá nhân mà đối xử tệ bạc với con gái ruột của đến nhường .
“Chuyện chúng cùng , Ny Ny là con gái, một sẽ tiện.” Cô suy nghĩ một chút, . “Người phụ nữ cũng quá đáng, đòi nhà và tiền mà bà ngoại Ny Ny để , nếu cô bé chỉ là một đứa trẻ, căn bản bất kỳ nguồn thu nhập nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-313.html.]
“Được, tùy em.” Thái độ Từ Dẫn Châu mấy nhiệt tình. Anh vốn dĩ khá hạn chế trong việc thể hiện sự đồng cảm, và đối với , đây cũng chỉ là một nhiệm vụ mà thôi.
Bà lão cho địa chỉ của cô gái là ở trong thành phố, hai cùng bàn bạc chọn một ngày thích hợp để tìm Ny Ny. Khi kế hoạch chốt, việc tạm thời gác sang một bên.
Từ Dẫn Châu rửa sạch bình hoa, đánh bóng, đổ nước, cắm hai bông hoa đặt lên bàn. Trải qua quá trình chăm sóc tỉ mỉ, nó tô điểm cho màu sắc Cảnh Thái Lam của chiếc bình trở nên mỹ. Đặt ở bệ cửa sổ, nó tỏa sáng rực rỡ, thu hút ít khách bộ hành dừng chân ngắm nghía.
Thẩm Như Như bên cửa sổ bắt đầu vẽ bùa. Chẳng bao lâu , điện thoại cô liên tục reo tin nhắn báo. Cô liếc qua, là tin nhắn cảm ơn từ Lý Thông. Anh chuyển tiền công đến, năm mươi nghìn tệ, nhiều hơn cô nghĩ. Cô mở ứng dụng ngân hàng, rút hai mươi nghìn tệ chuyển quỹ đạo quán, ba mươi nghìn còn chia đôi với Từ Dẫn Châu, mỗi một nửa.
Lúc Từ Dẫn Châu nhận tiền thì mỉm nhẹ. “Em cần đưa cho , giúp gì , chẳng qua chỉ là theo em dạo chơi một lát thôi.”
Mèo Dịch Truyện
Thẩm Như Như phẩy tay hiệu. “Biết là thiếu tiền, nhưng nên cho vẫn cho. Đừng khách sáo với em.”
Cuối tuần, cả hai lên đường, lái xe thẳng trung tâm thành phố.
Dựa theo địa chỉ bà lão cung cấp, họ tìm đến một khu chung cư cũ nát. Khu chung cư xuống cấp trầm trọng, hề ban quản lý. Từ ngoài trong, thứ đều toát lên vẻ cũ kỹ và bẩn thỉu. Ngay gần đó là một con phố bar, nơi mà Ny Ny thường xuyên lui tới.
Mặt tiền tòa nhà là dãy cửa hàng, san sát những nhà hàng. Muốn lên các tầng , vòng qua con hẻm nhỏ phía .