Lão tổ tông sớm đầu thai chuyển kiếp, những vật đối với cũng chẳng còn ý nghĩa. Mà cho dù tổ tiên linh thiêng, cũng nhất định sẽ đồng lòng tay cứu Ny Ny một phen.
Nói đến đây, hai mắt bà cụ đẫm lệ: “Là do dạy dỗ con bé đến nơi đến chốn, chẳng hiểu gì sự đời, nên mới để đàn bà nhẫn tâm hại cháu nông nỗi . Sức lực của quá yếu ớt, con bé nào thấy , cũng chẳng gì… chỉ mong thể kéo con bé khỏi vũng lầy đen tối , thức tỉnh nó, đừng ngốc nghếch nữa, hãy rời xa nhà nó, chăm chỉ học hành mà sống một cuộc đời thật .”
Để một thiếu nữ sa ngã đầu , đây thực sự là một chuyện đơn giản.
Từ Dẫn Châu khẽ nhíu mày, trầm mặc một lúc đáp: “ thể thử. Bà cứ để địa chỉ của cô bé, sẽ sắp xếp thời gian qua đó xem xét tình hình.”
Bà lão gật đầu lia lịa, vội vàng một tràng địa chỉ, giọng đầy cảm kích: “Cảm ơn ông chủ Từ nhiều lắm!” Tiễn bà lão đang vui mừng khôn xiết rời , Từ Dẫn Châu đóng cửa chuẩn trở về hậu viện. Lúc qua quầy, bỗng dừng chân một chút. Chiếc bình hoa trong mộ táng quá lâu, ám đầy âm khí. Đặt giữa những chậu cây linh khí xanh tươi bốn phía, nó trông thật lạc lõng. Anh nắm chặt miệng bình, tắt đèn, mang bình hoa trở hậu viện.
Thẩm Như Như cuộn sofa phòng khách, say giấc nồng. Trên bàn gần đó, một bình nước lạnh vẫn còn nguyên, kịp uống. Ánh đèn chùm nhỏ mờ ảo từ trần nhà đổ xuống, vặn chiếu sáng gian riêng tư . Từ Dẫn Châu bước bắt gặp cảnh tượng đó. Anh nhẹ nhàng di chuyển, chầm chậm tiến gần, sofa, lặng lẽ dõi mắt cô một lúc. Đặt bình hoa xuống, lau khô tay, cúi , nâng niu ôm cô lên.
Đọc những chương dịch truyện giá rẻ mới nhất tại: viptruyenfull.com. Trang web đăng truyện theo yêu cầu với giá cực !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-312.html.]
Động tác của vô cùng cẩn thận và nhẹ nhàng, bế Thẩm Như Như trở phòng của cô, bộ quá trình phát một chút tiếng động nào. Thẩm Như Như ngủ say, thẳng đến khi lên chiếc giường lớn của cũng hề tỉnh . Từ Dẫn Châu khi đặt cô xuống, do dự bất định trong chốc lát, chậm rãi cúi cởi giày cô . Anh do dự thêm một lúc, đưa tay cởi cúc quần lưng cô. Suốt quá trình, vẻ mặt vẫn điềm tĩnh, nhưng đầu ngón tay khẽ run rẩy tố cáo sự căng thẳng và cảm xúc thật ẩn sâu bên trong. Chẳng mấy chốc, áo sơ mi và quần dài cởi bỏ, để lộ trọn vẹn cơ thể tuyệt mỹ chút che đậy của cô mắt .
Nhìn chiếc áo n.g.ự.c trắng sữa cùng quần lót nhỏ nhắn, Từ Dẫn Châu cuối cùng cũng dừng tay. Anh kéo chăn mỏng đắp lên Thẩm Như Như, cô lót gối, cô an tĩnh ngủ, khẽ đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô…
Hơn bảy giờ sáng, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa sổ chiếu phòng ngủ, Thẩm Như Như mơ màng mở mắt, theo thói quen trở , bất chợt cảm thấy cả siết chặt đến giật . Vén chăn lên , cô nhận đồ lót vẫn còn nguyên, nhưng điều đáng kinh ngạc hơn là, ngay cả đồ ngủ cô cũng chẳng mặc. Cô sững sờ, nhất thời nhớ nổi tối qua khi ngủ chuyện gì xảy .
Mèo Dịch Truyện
Quay đầu đồng hồ, Thẩm Như Như vội vàng xoay rời giường, vọt phòng tắm. Sau khi tắm rửa xong, lúc thể trần trụi gương bôi mỹ phẩm dưỡng da, cô bỗng nhiên phát hiện vai xuất hiện vài dấu răng nhỏ, tinh tế. Cô kinh ngạc, soi gương thật lâu, xác nhận đó chắc chắn là dấu răng , nhất thời rơi hoang mang cực độ. Cô nghiêm túc hồi tưởng chuyện tối qua, nhưng ký ức đứt đoạn từ lúc cô ở phòng khách.
“Hình như ngủ quên sofa…” Thẩm Như Như lẩm bẩm. “Vậy là Châu Châu bế về phòng ?”
Một bên suy tư, một bên sửa sang quần áo và trang điểm, cô đẩy cửa . Liếc mắt thấy Từ Dẫn Châu đang giàn hoa, cẩn thận lau chùi chiếc bình.
807 chữ