Kẻ khác cho dù vẽ Bùa Chiêu Tài, nhưng nếu chú ngữ ăn khớp, bùa vẫn thể phát huy tác dụng .
Vẽ bùa đòi hỏi thiên phú bẩm sinh và khả năng lĩnh hội sâu sắc. Cần lĩnh hội ý nghĩa , đó mới thực hành vẽ bùa.
Thẩm Như Như niệm thần chú một , yêu cầu học thuộc sai một chữ. Sau khi thuộc, họ cần tự lĩnh hội ý nghĩa sâu xa bên trong, và cuối cùng mới thực hành vẽ bùa.
Khi tất cả thể thuần thục niệm chú, Thẩm Như Như khẽ phất tay, cho phép họ trở về.
Những khác cung kính hành lễ rời , chỉ Vưu Nhất nán . Cậu hì hì tiến đến mặt Thẩm Như Như. “Sư phụ, về cố định thời gian giảng bài ạ?”
Thẩm Như Như : “Mỗi cuối tuần sẽ giảng bài. Hôm nay là ngày đầu tiên, chỉ dạy Bùa Chiêu Tài, nhập môn sẽ dạy nhiều hơn một chút.”
Vưu Nhất yên tâm, bình thường đến trường học. Nếu ở đây giờ giảng cố định thì e là sẽ trùng lịch.
Sáng hôm , Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu cùng bắt chuyến tàu cao tốc đến thành phố tỉnh. Ra khỏi ga tàu cao tốc, hai taxi đến nhà Lý Thông.
Mèo Dịch Truyện
Bác tài xế taxi bốn, năm mươi tuổi, tính tình xởi lởi, giọng đậm chất địa phương. Suốt chặng đường, bác liên tục hỏi họ khách du lịch , nhiệt tình đề cử vài danh lam thắng cảnh và những món ăn đặc sắc của địa phương. Lúc xe dừng ở ngoài khu biệt thự, bác tài xế bỗng nhiên “ồ” một tiếng : “À, là khu , thảo nào quen tai quá. Mới hôm qua ở đây một đàn ông khỏa chạy , nhiều chứng kiến, còn video đăng lên mạng xã hội nữa cơ. Chậc chậc chậc, cũng xem video đó . Dáng thì tồi , nhưng trông vẻ hung dữ một chút.”
Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-303.html.]
Cô và Từ Dẫn Châu liếc , một dự cảm chẳng lành len lỏi trong lòng.
Thẩm Như Như hỏi: “Chú ơi, đàn ông đó tên gì, chú ạ?”
“À, hình như là Lý Thông,” bác tài xế tỏ vẻ thán phục. “Nghe là một ông chủ m.á.u mặt ở khu . Căn biệt thự đắt giá lắm đó cô. Cô xem, sở thích của mấy tiền mà kỳ quái chứ? Cái gọi là gì nhỉ, ‘cuồng dâm’ hả? Ôi, bảo vệ cũng chẳng ngăn cản . Nếu cảnh sát tới kịp, còn định trò gì nữa.”
xông đường, chắc là uống ít rượu, chừng còn ngã dập đầu, trông phát điên như … Sau khi trả tiền xe, hai bước xuống, tiếng lẩm bẩm của ông chú tài xế vẫn văng vẳng theo . Từ Dẫn Châu nắm tay cô tiến về phía , nét mặt thâm trầm : “Vị khách … đúng là đặc biệt.”
Thẩm Như Như nhớ dáng vẻ lúc nãy của Lý Thông, chần chừ : “Chắc là chỉ là ngoài ý thôi…” Họ đến cổng biệt thự của Lý Thông, Thẩm Như Như ấn chuông, camera vẫy tay. Cửa kêu động, một lát liền mở . Lý Thông lấp ló nửa mặt, lén lút về phía lưng hai vài vội vàng xoay , mời họ sân và nhanh chóng trở nhà.
Thẩm Như Như , thấy đội mũ, bịt kín khẩu trang, quấn kín mít, còn đeo cả khăn quàng cổ. Cô nổi cũng xong, : “Anh gì mà đến mức đó, khoa trương quá mức đấy?” Bây giờ là mùa hè, quấn thành như sợ nóng phát rôm sảy .
Lý Thông thở dài đau khổ, nước mắt mà than vãn: “Thẩm đại sư ơi, sai , nên lời cô mà lén chạy ngoài uống rượu! Trước đến nỗi nào, nhưng thật sự kỳ quái, còn mất hết mặt mũi của nhà ngoại nữa chứ. Cô nhất định giúp , đuổi cái tà ma đáng sợ đó !”
Thẩm Như Như bảo tháo mũ và khẩu trang. Cô một hồi, phát hiện vấn đề gì đáng ngại. Chắc là vận xui đeo bám lúc tiêu tan.
Vận xui Lý Thông biến mất, cũng còn lưu bất kỳ dấu vết nào của tà ám. Thẩm Như Như chằm chằm tướng mạo của một lát, hỏi: “Gần đây đắc tội với phụ nữ nào ?”
801 chữ