Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:33:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Như Như mệt, cứ để tự nghỉ ngơi. Cô liền tiến đến gần Từ Dẫn Châu: “Sao tự dưng nghỉ ngơi ? Anh thấy trong khỏe chỗ nào ?”

Từ Dẫn Châu ngước bầu trời xuyên qua tán lá rừng rậm. Anh dõi mắt hồi lâu, cúi đầu, một tay nhẹ nhàng đặt lên bụng, vẻ mặt nghiêm túc đáp: “Đến chỗ , đột nhiên thấy đói bụng cồn cào.”

Thẩm Như Như hiểu bỗng dưng bật . Cô cố nhịn , đáp lời : “Có vì leo núi nên tiêu hao năng lượng nhanh hơn ? Trong túi em ít đồ ăn vặt, ăn chút gì lót nhé.”

Cô mở khóa ba lô, lấy và đưa cho một gói bánh quy sô cô la và một hộp sữa tươi.

Từ Dẫn Châu lặng lẽ nhận lấy bánh quy và sữa. Anh tìm một tảng đá sạch xuống. Anh xé gói bánh, lấy một chiếc và nhấm nháp cùng sữa. Một phong thái phi phàm như , xưa nay cứ như tiên khách giáng trần, mà giờ đây nguyện ý tảng đá, ăn bánh quy một cách ngon lành. Xem là đói thật .

Thẩm Như Như nhớ rằng bữa trưa ăn nhiều . Gần nửa thùng cơm bụng, còn gọi thêm bao nhiêu món.

Mới chỉ vài tiếng trôi qua mà đói cồn cào đến . Sức tiêu hao lớn như , chắc cũng vấn đề gì lớn nhỉ...

Thẩm Như Như lo lắng về phía bụng Từ Dẫn Châu, xuống tảng đá bên cạnh : “Dạo thấy dày khó chịu ?”

Từ Dẫn Châu uống một sữa cạn gần nửa hộp, nhẹ giọng đáp: “ cứ thấy bụng cứ trống rỗng mãi thôi.”

Thẩm Như Như đáp: “...Trong túi em vẫn còn một chiếc bánh ngọt nhỏ. Nếu ăn đủ, cứ ăn thêm chút nữa nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-281.html.]

Ba bạn đồng hành còn cũng sốt sắng lấy đồ ăn, nước uống trong ba lô góp, phong phú, gồm thịt sấy khô, hoa quả sấy, nước ép trái cây và đủ thứ linh tinh khác.

Mèo Dịch Truyện

Từ Dẫn Châu dừng , lắc đầu: “Hiện tại thì .”

“Được, khi nào đói cứ với .” Thẩm Như Như dặn dò, đầu khung cảnh xung quanh, hỏi nhóm bạn đồng hành: “Lúc phát hiện đồng đội mất tích, ?”

Tất Tiểu Mạt, cô gái duy nhất trong ba , là ở gần Hiểu Mẫn nhất ngày hôm đó. Cô gãi đầu bối rối nghĩ: “Chắc là sắp đến ... Lúc đó, và Hiểu Mẫn ở cuối đoàn, , leo núi tán gẫu. Đi ba tiếng đồng hồ, Hiểu Mẫn đột nhiên bảo cổ họng khỏe nên chuyện nữa. cứ thế cắm cúi về phía , đến khi đuổi kịp đội trưởng, mới tá hỏa nhận Hiểu Mẫn còn ở phía nữa.”

Khi , cả ba họ cũng để tâm lắm, chỉ đó chờ đợi. Việc bước chân nhanh chậm khác là chuyện bình thường, vả đây Tất Tiểu Mạt cũng thường xuyên tụt phía từ từ đuổi kịp, nên cũng quen với việc . hôm đó, họ chờ gần nửa tiếng vẫn thấy Hiểu Mẫn đuổi kịp, nhận điều , bèn tìm. Hiểu Mẫn dường như bốc khỏi mặt đất, để bất kỳ dấu vết manh mối nào.

Hạ Quân, trưởng nhóm, cau mày : “Những trong đội chúng đều là kinh nghiệm, ý thức cơ bản. Nếu lạc, họ nhất định sẽ tìm cách để dấu hiệu dọc đường để nhắc nhở bạn đồng hành. Thế nhưng Hiểu Mẫn để bất kỳ thứ gì. Cũng tìm thấy dấu vết sạt lở nào đường , cô cứ thế biến mất tăm.”

Sau hơn ba tiếng đồng hồ di chuyển, Thẩm Như Như đồng hồ. Họ leo núi gần ba tiếng, quả thật cũng sắp đến nơi . Cô chuẩn lá bùa và bỏ túi, đồng thời dặn dò nhớ đeo [Bùa hộ mệnh] bên .

Từ Dẫn Châu ăn xong bánh quy và sữa, ném vỏ bao bì túi xách, dùng khăn tay lau sạch các ngón tay, dậy tiếp tục sâu rừng. Những khác cũng nhanh chóng theo .

Đi thêm hai mươi phút nữa, cuối cùng họ cũng đến nơi Hiểu Mẫn biến mất.

800 chữ

Loading...