Sáng sớm hôm , trời âm u, bên ngoài mưa rả rích, khí đặc quánh ẩm ướt.
Ngày mưa khí áp thấp, con dễ buồn ngủ, ngủ thì khó mà tỉnh táo ngay . Trong cơn mơ màng nửa tỉnh nửa mê, Thẩm Như Như thấy tiếng gõ cửa, tiếng cửa mở, đó là tiếng chuyện nhỏ dần, lúc rõ lúc mất của Từ Dẫn Châu và bà Tập vọng .
“… Có tìm…”
“Nói là đạo sĩ…”
Cô lập tức bật dậy, mắt mở to: “Nhanh mà viện trợ đến ?”
Vội vàng rửa mặt, chỉnh trang bản , Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu xuống lầu, thấy hai đàn ông mặc vest, giày da đang trong phòng khách. Một gương mặt trẻ thơ, mặt nở nụ , trông cực kỳ dễ gần. Còn thì mang vẻ mặt cau khó chịu, khó chuyện. Cô chớp chớp mắt, tiến lên phía : “Chào hai vị đạo hữu, là Thẩm Như Như, đến từ Huyền Thiên Quan.”
Hai đàn ông về phía cô. Người gương mặt trẻ thơ quả nhiên thiện như vẻ ngoài, lập tức đáp lời: “Chào đạo hữu Thẩm, là Bùi Y, đến từ Tam Thanh Quan ở thành phố S. Đây là sư của , Bách Lý Thanh.”
Bách Lý? Thẩm Như Như hỏi: “Có liên quan gì đến Bách Lý Vô Thù ạ?”
“Đạo hữu Thẩm chú năm , ha ha ha, thật là trùng hợp. Sư Tiểu Thanh và chú năm từng là đồng môn đấy.” Bùi Y vui vẻ , nụ cũng chân thành hơn lúc nãy nhiều.
Bách Lý Thanh vẫn mang vẻ mặt khó chịu : “Đã bảo đừng gọi là Tiểu Thanh nữa mà.”
Bùi Y hì hì: “Đều là một nhà cả, chứ?”
Sau khi quen với , Thẩm Như Như kể một lượt những chuyện xảy cho hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-267.html.]
Bùi Y vẻ gì bất ngờ hành động của Hướng Ân Trừng và Liên đại nhân, nhưng sang Từ Dẫn Châu vài : “Thể chất của ngài Từ thật đặc biệt, sát khí quấn mà vẫn bình yên vô sự. sống gần ba mươi năm cũng từng gặp trường hợp nào như .”
Mèo Dịch Truyện
Từ Dẫn Châu khiêm tốn.
Thẩm Như Như nghĩ thầm, cái gì mà bình yên vô sự chứ, đó là vì thấy dáng vẻ như quỷ của Từ Dẫn Châu đây mà thôi.
Bách Lý Thanh và Bách Lý Vô Thù quả hổ là sư đồng môn, phong cách việc y hệt . Anh đập bàn phắt dậy, từ biến một thanh trường kiếm, trông bộ vest chính thức giờ đây thật là kệch cỡm.
“Sợ gì chứ? Cứ để dám tìm đến đây một nữa, chúng sẽ cho tay.”
Bùi Y lập tức vỗ tay, cổ vũ nhiệt tình: “Sư Tiểu Thanh đúng lắm, chúng đông , sợ đối mặt trực diện.”
Thẩm Như Như: “…” Ban Đặc Biệt của mấy các quen dùng quân để phân thắng bại , liệu qua loa quá ?
Mười hai giờ trưa, Lưu Tuyền đến. Anh mang đến một con gà đen sẵn cùng một túi đồ bổ lớn, là để hai vợ chồng Tập lão bồi bổ thể.
Đang giờ cơm trưa của nhà họ Tập, hai vợ chồng đang dùng bữa, bà Tập liền mời Lưu Tuyền xuống ăn cùng. Anh cũng khách sáo, quen thuộc kéo ghế xuống, hầu lập tức mang thêm một bộ bát đũa cho . Anh cầm bát lên, quanh hỏi: “Cô Thẩm và Từ ? Họ ăn cơm ?”
Bà Tập : “Họ việc , từ sáng .”
Sắc mặt Lưu Tuyền đổi: “Đi ư?! Sao mà nhanh thế?”
Tập lão đầu tiên thấy hoảng loạn như , chút kinh ngạc: “Cháu việc gấp tìm cô Thẩm ?”