“Bà chủ Thẩm, cô thật sự tinh thần trượng nghĩa,” Lật Tử khen ngợi. “Trấn Mộ Nguyên một đại sư như cô tọa trấn, khó trách ngay cả một ác quỷ cũng bén mảng tới. Bạn bè ở đây cũng đều vô cùng tính, nhiệt tình.”
Thẩm Như Như thầm nghĩ, công lao của cô, cô cả ngày bận rộn buôn bán bùa chú, gì thời gian bắt quỷ khắp nơi. Tất cả đều là nhờ Bách Lý Vô Thù. Nghĩ đến Bách Lý, cô liền suy tính một chút. Anh nghề nhiều năm, quen bạn đồng hành trong giới chắc chắn là ít. Hôm nào cô thể tìm hỏi xem trong Huyền Môn đạo hữu nào nhân phẩm , chừng thể tìm cái kẻ hại Lật Tử.
Thấm thoắt đến nửa đêm, đồng hồ điểm 0 giờ. Lật Tử xách túi rời , Thẩm Như Như khóa cửa trở về phòng. Cô gửi tin nhắn thoại cho Bách Lý, hỏi về chuyện đạo hữu trong Huyền Môn. Lúc Bách Lý vẫn ngủ, nhanh chóng trả lời tin nhắn thoại của cô.
“Trong những quen , ai là thiếu đạo đức. Các vị tiên quân sẽ thu nhận những tử tùy tiện. Nếu tử nào chuyện bại hoại phẩm đức, sư môn cũng dung chứa nổi .”
“Có thể cô nghĩ sai , lẽ đó là tử Huyền môn, mà thể là tà tu. Người bình thường đôi khi sẽ phân biệt rõ hai loại .”
Thẩm Như Như suy nghĩ một lát. Quả thật, Lật Tử cũng rõ phận cụ thể của đối phương, cũng là khả năng nhầm lẫn. Cô đồng hồ, gần một giờ rưỡi sáng. Cô quyết định nghĩ chuyện nữa, ngủ một giấc mai dậy tính . lúc qua giờ ngủ bình thường, cô giường lăn qua lộn tài nào ngủ , ngược càng ngày càng tỉnh táo hơn.
Không cô trằn trọc bao lâu, mới dần dần chìm giấc ngủ.
Hơn tám giờ sáng, Thẩm Như Như vẫn còn ngái ngủ bước khỏi phòng. Cô đặt chân ngoài, hai con vẹt mái hiên liền hướng về phía cô mà chiêm chiếp kêu to ngừng.
“Hai đứa mày cãi cái gì ?” Cô tới, liếc mắt thấy hộp thức ăn trống rỗng trong lồng. Bình
thường vẫn là cô phụ trách cho chúng ăn, hôm nay ngủ nướng một lát, chúng réo ầm lên vì đói. “Kỳ thật, tại ai cho chúng ăn, đều cả ?” Cô sân trống rỗng, mở thùng kín đặt bệ cửa sổ , lấy thóc bỏ trong hộp thức ăn, hai con vẹt lập tức sà xuống mổ thóc. Cho vẹt và vịt ăn xong, lúc Thẩm Như Như định nhà ăn, thì Tuệ Trí xuất hiện. Anh từ sân tới, trong tay còn mang theo một túi đào: “Quan chủ, dậy , buổi trưa món canh trái cây tráng miệng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-232232.html.]
Thẩm Như Như nhớ tới năm ngoái ám ảnh bởi những quả đào, dạo Bách Lý ngày nào cũng kiên trì xách một túi đến đây, khiến cô thấy đào là phát ngán tận cổ.
Mèo Dịch Truyện
Cô vẫn còn sợ hãi xua tay: “Các ăn , hợp với mùi đào.”
“Vậy thật sự đáng tiếc, trấn một vườn đào đang mùa thu hoạch mật đào chín mọng. nhờ hái giúp, chủ vườn hứa sẽ cung cấp mật đào tươi mỗi ngày trong suốt tháng tới,” Tuệ Trí tiếc nuối .
Chả trách thấy một bóng , hóa là hái đào cả.
Thẩm Như Như gật gật đầu, thấy Tuệ Trí vẫn chằm chằm, cô theo bản năng sờ sờ mặt: “Làm , bôi kem chống nắng đều ?”
Vẻ mặt Tuệ Trí đanh : “Quan chủ, tối qua cô nghỉ ngơi .”
Tối hôm qua quả thật cô ngủ khá muộn, Thẩm Như Như gật đầu : “ , khách hàng tới lấy hàng, trò chuyện thêm một lát.”
“Thức khuya hại da, hơn nữa còn ảnh hưởng sức khỏe,” Tuệ Trí vẻ đầy quyền uy . “Cô vì thoạt trông trẻ trung như ?”
“Cơ thể con khi trưởng thành sẽ bắt đầu lão hóa, Quan chủ, cô cũng còn trẻ nữa, nhất định chú ý chăm sóc bản . Thức khuya dễ gây bọng mắt và những nếp nhăn li ti, còn thể ảnh hưởng đến tính khí nữa…”