Cô cầm đá Hoàng Tuyền một vòng để quan sát, đó bước xuống sân khấu và về phía lối của hội trường: “Lát nữa sẽ gây động tĩnh lớn. Để tránh những thiệt hại đáng , xin phép đưa nó ngoài biểu diễn. Mong các vị lượng thứ.”
Mọi một lúc dậy theo cô ngoài.
“Vừa cô vẽ bùa gì thế? Nhìn qua vẻ uy lực mạnh, nhưng mà cô vẽ dễ dàng như , cũng chỉ giỏi suông ?”
“Hẳn là bùa dẫn lôi. Đệ tử Huyền Môn đều sở trường độc đáo của riêng , cô vẽ nhanh như cũng gì đáng ngạc nhiên.”
“ chút tò mò, động tĩnh thể lớn đến cỡ nào. Hội trường lớn thế còn thể biểu diễn, chẳng lẽ uy lực của nó thực sự như sấm sét giữa trời?”
“Ai mà . Cứ chờ xem, lát nữa sẽ thấy kết quả.”
Đám đông ngừng bàn tán, nối gót theo Thẩm Như Như ngoài hành lang. Cuối hành lang là một quán cà phê đang mở, lúc chỉ hai ba khách hàng đang trong đó, phục vụ đờ quầy. Nghe thấy tiếng ồn ào, phục vụ và khách hàng đều ngẩng đầu qua. Mấy ngày nay bọn họ quen đám nên cũng kinh ngạc, chỉ là chút kỳ quái, hình như khí thế hôm nay vẻ khác lạ hơn khi.
Nhìn thấy đoàn càng ngày càng tới gần quán cà phê, các vị khách đều ngớ , vội vàng bật dậy nhường lối, sợ cả đám đạo sĩ bao vây. Người phục vụ co rúm quầy, cảnh giác chằm chằm nhóm Thẩm Như Như. Một tay đặt sẵn chuông báo động, sẵn sàng gọi cảnh sát nếu bất kỳ dấu hiệu bất nào.
Thẩm Như Như bận tâm đến , cô thẳng qua nhà hàng, cửa sổ và lên bầu trời một lúc. Sau khi xác định rằng chướng ngại vật nào như máy bay vật cản , cô liền ném thẳng viên đá Hoàng Tuyền to bằng nắm tay lên trung.
Vưu Nhất phía đám đông, rướn lên quan sát. Khi thấy Thẩm Như Như ném viên đá Hoàng Tuyền, kìm mà la lên. Một bảo vật quý hiếm như mà ném lung tung thế , lỡ hỏng mất thì ?
Sau khi viên đá ném , cả hiện trường im phăng phắc. Hai phút , bắt đầu xì xào bàn tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-220.html.]
Mèo Dịch Truyện
“Có chuyện gì ? Cứ ném ngoài như là xong ?”
“Không động tĩnh lớn ? Chém gió ?”
“Không , thì mất mặt chết…”
“Dù cũng là trẻ, ba hoa, khoác lác một chút cũng là lẽ thường, chấn chỉnh vài sẽ ngoan thôi.” Những lời bàn tán ngày càng lớn tiếng, khiến Vưu Nhất tức đến sôi máu. Cậu giờ đây chẳng khác nào những fan cuồng trong giới giải trí, chấp nhận bất cứ lời lẽ tiêu cực nào về thần tượng của . Cậu đang định xắn tay áo xông lên "ăn thua đủ" với đám thì ngoài cửa sổ đột ngột vang lên tiếng sấm ầm ầm.
Vưu Nhất hồn, lập tức ngẩng đầu bầu trời ngoài cửa sổ. Những khác cũng lặng lẽ dõi theo. Chỉ thấy nền trời nãy còn trong xanh, giờ bất ngờ xuất hiện một đám mây đen kịt, đó còn lấp ló ánh sáng xanh tím mờ mờ. Tiếng sấm mỗi lúc một lớn, khiến cả khách sạn như rung chuyển. Sau ba tiếng sấm vang dội, như thể ấp ủ đủ, tiếng sấm bỗng im bặt trong chốc lát. Ngay giây tiếp theo, một tia sét màu tím to bằng cánh tay, hung hãn giáng thẳng từ trời xuống.
Trừ Thẩm Như Như, tất cả những đang vây xem cạnh cửa sổ đều đồng loạt lùi mấy bước.
Tia chớp giáng xuống đầy uy lực, uy thế hùng hậu, sức mạnh ẩn chứa khiến ai nấy đều run rẩy.
Nhất là đối với các tử trẻ tuổi Huyền Môn như Bách Lý Vô Thù, cảm giác đó càng sâu sắc hơn. Anh sững, bàn tay siết chặt chuôi kiếm.
Vưu Nhất vốn dĩ sinh thiếu một "sợi dây" trong não, đó chính là sợi dây thần kinh mang tên "sợ hãi".
803 chữ