Thẩm Như Như bảng tên của chủ nhiệm sân khấu và mở Baidu tìm kiếm. Trừ một chặn thông tin nên tìm thấy , năm vị còn đều là những nhân vật huyền thoại trong lĩnh vực tương ứng của . Ánh mắt của cô tập trung Trương đạo nhân một lúc. Ông khí chất tao nhã, dáng cao ráo, mặc đạo bào đen trắng, toát lên vẻ tiên phong đạo cốt. Thực sự thể tưởng tượng nổi hình ảnh ông xắn quần ruộng.
Ngày đầu tiên của buổi giao lưu, sáng chủ yếu các vị chủ nhiệm bài phát biểu truyền cảm hứng. Chiều, các vị tiền bối đạo pháp cao thâm sẽ chia sẻ kinh nghiệm, giảng giải cho . Tối thì tự do trao đổi, hoạt động bên ngoài, Hiệp hội Đạo giáo chương trình bắt buộc nào. Thẩm Như Như chăm chú lắng suốt buổi sáng, nhận thấy những chuyên gia lớn tuổi khác biệt so với hình tượng thường thấy tin tức. Họ chỉ hài hước mà còn vô cùng dễ gần, thậm chí khi phát biểu còn tặng quà cho – nào là gạo, rượu, thảo dược...
Chẳng cần gì, ăn uống, nghỉ ngơi miễn phí, còn quà mang về. Một ý nghĩ chợt nảy trong đầu Thẩm Như Như— Hóa Hiệp hội Đạo giáo thực chất là một tổ chức từ thiện…
Bách Lý hớn hở mặt, vui vẻ cất vội bình rượu : “Không ngờ năm nay phát rượu Tam Thanh, may mà đại sư còn đang bế quan đấy chứ!”
Thẩm Như Như thấy bộ dạng cứ như khui bình rượu uống ngay lập tức, liền hỏi: “Hội nghị giao lưu năm ngoái thì tặng gì ?”
“Năm ngoái là Tam Thanh trản, một chiếc đèn bắt quỷ, nhưng hiệu quả sử dụng thấp lắm, chẳng sánh bằng rượu Tam Thanh !” Bách Lý bĩu môi tỏ vẻ ưa.
Thẩm Như Như chỉ cạn lời. Rõ ràng Tam Thanh trản thực tế hơn nhiều so với thức ăn, chẳng vật phẩm tiêu hao, thể dùng dùng . Quả nhiên, đối với một con sâu rượu, gì sánh bằng chén rượu ngon!
Mèo Dịch Truyện
Kết thúc phần phát biểu buổi sáng, buổi trưa dùng bữa tại nhà hàng riêng của khách sạn. Sau hai tiếng nghỉ ngơi, họ tập trung về hội trường để thuyết pháp.
Người giảng đạo là một vị đạo sĩ trung niên đến từ Tam Thanh Cung thuộc thành phố B. Nghe , ông hơn hai mươi năm kinh nghiệm giảng đạo, cực kỳ nổi tiếng trong giới tín đồ tại đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-209.html.]
Vị đạo sĩ khả năng thuyết pháp cực kỳ xuất sắc. Ban đầu, Thẩm Như Như còn thật sự lĩnh hội, nhưng càng về , cô càng đắm chìm cảnh giới thâm sâu đó. Dù bước chân giới gần một năm, nhưng cô chỉ chuyên tâm vẽ bùa và tu luyện thuật ngự kiếm, từng tĩnh tâm cảm nhận đạo pháp. Có thể , cô là kinh nghiệm thực chiến nhưng nền tảng lý thuyết còn yếu kém.
Giờ đây, các tiền bối chỉ điểm, cô như vỡ lẽ nhiều điều, cảm giác giống hệt như khai sáng.
Sau hai tiếng lắng , cô lĩnh hội vô vàn điều, tốc độ lưu chuyển linh lực trong cơ thể cũng tăng nhanh đáng kể. Một luồng sức mạnh cường đại dâng trào khắp huyết mạch, tựa như sắp bùng nổ bất cứ lúc nào.
Các đạo hữu lượt rời khỏi hội trường, rôm rả, hào hứng thảo luận về những gì học .
“Đạo pháp của đại sư Tuệ Thần quả nhiên ngày càng tinh thâm!”
“Phải đó! Quả hổ danh bậc thầy Đạo pháp hàng đầu hiện nay. Nghe tháng một vị cao tăng Phật giáo tìm đại sư Tuệ Thần để luận đạo, kết quả thuyết phục quy y, gia nhập Đạo giáo chúng đấy!” “Thật ? Đại sư Tuệ Thần đúng là quá đỉnh!”
Vưu Nhất lẽo đẽo theo Sư thúc Quang, thỉnh thoảng ngoái đầu cửa hội trường, khó hiểu lẩm bẩm: “Sao đại sư Thẩm vẫn nhỉ?”
Sư thúc Quang thấy Vưu Nhất lầm bầm gì đó thì đầu : “Con đang lẩm bầm gì ? Vừa hiểu gì ?”
Vưu Nhất xoa xoa mũi, ngập ngừng đáp: “Cũng tàm tạm ạ…”