Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:31:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đại sư Thẩm! Cô về ! tìm cô suốt cả đêm!"

Vưu Nhất lật đật chạy đến, mặt rạng rỡ vẻ hưng phấn: "Nhóm chat đủ thành viên , chỉ còn thiếu mỗi cô thôi. đang phụ trách thông báo cho mấy ở tầng . Số Wechat của cô là gì? kéo cô nhóm nhé!"

Cánh tay Thẩm Như Như đang giơ lên giữa chừng bỗng cứng đờ: "..."

Không ngờ đời thiếu tinh tế đến , hơn nữa còn thể sống an đến hơn hai mươi tuổi...

Mu bàn tay cô đột nhiên một làn mát lạnh bao phủ. Từ Dẫn Châu nắm lấy tay cô. Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, chạm đôi mắt đen láy sâu thẳm của .

"Lạnh ?"

Mèo Dịch Truyện

Cô cảm nhận lạnh từ lòng bàn tay đang dần lan tỏa, khiến cánh tay tê dại. Dù , cô vẫn chậm rãi lắc đầu. "Không lạnh."

Vưu Nhất cạnh đó cảm thấy khó hiểu tột độ. Hai đang ? Trao đổi ám hiệu ư?

Sáng hôm , Hội nghị giao lưu Đạo pháp chính thức khai mạc.

Năm giờ sáng, Thẩm Như Như tiếng thông báo tin nhắn liên hồi từ nhóm chat của các đạo hữu đánh thức. Cô cố gắng mở giao diện nhóm chat, thấy những vị đạo hữu lớn tuổi rủ xuống nhà ăn. Còn mấy trẻ tuổi thì vẫn tỉnh giấc, chắc đến chín phần mười là vẫn đang say ngủ.

Cô đặt điện thoại sang một bên, nhắm mắt thêm một lát. Thế nhưng, tỉnh giấc buổi sáng thì khó ngủ . Cô trằn trọc vài , đó dứt khoát dậy, uể oải quần áo rửa mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-207.html.]

Ăn sáng xong, cô vội vã đến hội trường ở tầng sáu của khách sạn. Cảnh tượng đông đúc lúc khiến Thẩm Như Như choáng váng. Cô là sẽ đông , nhưng ngờ nhiều đến thế! Nhìn quanh, khắp nơi là những mái đầu đen xen lẫn vài mái đầu bạc.

Cô đảo mắt tìm một vòng, cuối cùng thấy chiếc ghế bảng tên của thì xuống. Khác với những khu vực đông đúc khác, hàng ghế vẫn còn nhiều vị trí trống, đến hai phần ba vẫn tới.

Thấy chỗ trong hội trường càng lúc càng kín, nhưng hàng ghế bên cạnh cô và hai hàng phía vẫn vắng đến lạ thường. Thẩm Như Như khỏi cảm thấy buồn bực: Người hết chứ? Cô đưa mắt quanh một chút, phát hiện những đạo hữu mà cô gặp hôm qua đều ở một bên khác của hội trường, cách cô một ghế khá lớn, thể trò chuyện. Ngồi một hồi, cô chán nản gì hơn, đành lấy điện thoại lướt newsfeed.

Cô gái buộc tóc đuôi ngựa tình cờ gặp ở Quán Tri Vị hôm qua đăng một bài đầu giờ sáng. Kèm theo là một tấm ảnh chụp chung, một tấm ảnh đồ ăn và một đoạn văn dài sướt mướt, ý chính đại khái là bày tỏ sự tiếc nuối và lời chúc phúc dành cho hội trưởng. Thẩm Như Như lẳng lặng thả tim bài của cô . Một phút , cô gái buộc tóc đuôi ngựa đột nhiên gửi tin nhắn riêng cho cô –

Hổ Tinh Tinh: Như Như, ... từng thư tỏ tình với Dư Bích hả?

Thẩm Như Như sửng sốt. Chuyện xảy cách đây một năm, nhiều , tại lúc đột nhiên nhắc đến? Trong lòng cô dâng lên một linh cảm chẳng mấy . Cô cân nhắc đôi chút, gõ chữ trả lời –

Thẩm Như Như: Chuyện cũng quên , ai ?

Hổ Tinh Tinh: Ây da, tối hôm qua chúng về trường, kể với bạn học là gặp thì nhắc tới. Trong nhóm chat câu lạc bộ cũ, thấy ?

Thẩm Như Như nhất thời cứng họng. Wechat của cô quá nhiều bạn bè và nhóm chat, tin nhắn luôn hiển thị 99+, thời gian mà xem từng cái một. Huống chi đó còn là nhóm chat câu lạc bộ lâu hoạt động, cô càng để ý. Cô kéo xuống một hồi vẫn tìm thấy thì quan tâm nữa. Dù cũng là chuyện trong quá khứ, cô quang minh chính đại, cố sống cố c.h.ế.t bám víu thứ ba xen . Họ bàn tán thế nào thì tùy, miễn ảnh hưởng đến hiện tại là .

814 chữ

Loading...