Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:31:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Như Như cầm điện thoại đến một góc yên tĩnh: “ ở tầng một.”

“Được, bây giờ sẽ xuống đó, em chờ một lát.” Anh hắng giọng, xong ho khan vài tiếng.

Thẩm Như Như , lo lắng hỏi: “Anh ? Nếu mệt thể nhờ khách sạn mang thức ăn lên, ăn xong thì nghỉ sớm một chút.”

Vừa xuống máy bay buổi sáng, lẽ đến khách sạn cũng nghỉ ngơi tham dự một cuộc họp trực tuyến, bình thường cũng chịu nổi, huống hồ thể chất đặc biệt. mà cô khuyên như thế nào thì Từ Dẫn Châu vẫn xuống. Anh đổi một bộ Đường phục màu vàng nhạt, bên hông đeo một miếng ngọc bội, khiến cho khí chất toát từ càng thêm ôn hòa, nho nhã. Sắc vàng nhạt vốn tôn da, nhưng với Đường phục màu sắc nhẹ nhàng, ấm áp như , nếu dáng chuẩn thì dễ khiến mặc trông tròn trịa. May mắn , Từ Dẫn Châu dáng vóc cao ráo, đôi chân dài miên man, vai rộng eo hẹp, ngay cả khi khoác lên bộ Đường phục rộng rãi, những đường nét cơ thể vẫn hiện rõ, hề che lấp. Khi bước khỏi thang máy, hiện mắt là một hình ảnh điềm đạm, trọng đến lạ thường. Toàn bộ khách khứa ở sảnh tầng một của khách sạn đều hẹn mà cùng đưa mắt về phía .

Từ Dẫn Châu thoáng qua tìm thấy Thẩm Như Như, về phía cô: “ nhớ em từng học đại học ở đây, đề cử nhà hàng nào ?”

Thẩm Như Như chậm rãi bước về phía , cô cảm thấy hô hấp chút dồn dập.

Nhà hàng… Đương nhiên là

Giờ ăn cơm, quán Tri Vị gần khuôn viên cũ của Đại học Y chật kín chỗ, bên ngoài còn vài tốp sinh viên đang kiên nhẫn xếp hàng chờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-204.html.]

Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu đến sớm, hai may mắn giành một vị trí sát cửa sổ. Cô mở thực đơn , chọn món giới thiệu: “Thời sinh viên, thường xuyên ghé đây ăn. Đồ ăn ở đây ngon nổi tiếng, đến mức sinh viên các trường khác cũng chẳng ngại đường xa tìm đến thưởng thức.”

Từ Dẫn Châu khẽ gật đầu, những bạn sinh viên trong quán, trong mắt hiện lên một tia tò mò: “ từng học, đây là đầu tiên thấy nhiều bạn học sinh tụ tập đông đúc đến .”

Ngoại hình và khí chất của Từ Dẫn Châu nổi bật, cộng với phong cách ăn mặc độc đáo, vì , đến cũng trở thành tâm điểm của sự chú ý, ánh mắt của thực khách xung quanh thỉnh thoảng lướt qua bàn của họ. Ngay cả Thẩm Như Như, quen với việc khác ngó khi bán hàng, cũng cảm thấy khó chịu. Cô thầm nghĩ, nếu thế , chi bằng đặt một phòng riêng còn hơn. Ánh mắt của đám sinh viên xung quanh quả thực quá "nóng", cứ như đốt thủng .

Có lẽ Từ Dẫn Châu quen với trạng thái như , thản nhiên uống một ngụm , đó cau mày : “Loại vị chua.”

Thẩm Như Như cũng uống một ngụm, suýt thì bật . Bình thường, khi cô uống đều dùng nước giếng lọc kỹ, kết hợp với lá thượng hạng, cho hương vị ngọt dịu thanh tao. So với miễn phí ở quán Tri Vị, cô pha thể là đẳng cấp khác biệt.

Cô yên lặng đẩy tách sang một bên, đính chính: “Chất lượng nước ở đây kém hơn một bậc so với thị trấn của chúng . Nếu quen uống loại thì thôi. ở đây mấy món đặc trưng khá ngon, thể thử xem .”

Khóe môi Từ Dẫn Châu cong lên, gật đầu : “Tất nhiên là nếm thử, cảm nhận một chút 'hương vị' tuổi học trò của cô chủ Thẩm.” Một tiếng “cô chủ Thẩm” tràn ngập ý trêu ghẹo, Thẩm Như Như chọc . Cô chống khuỷu tay mặt bàn, nghiêng về phía , đôi mắt tròn sáng ngời đầy vẻ dò hỏi: “Rốt cuộc Từ trải qua chuyện gì trong chuyến nước ngoài đổi lớn thế? Ừm… Không chỉ thích , mà còn nhiều hơn hẳn.”

Mèo Dịch Truyện

Loading...