Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:31:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không nhận xin , dạy.” Thẩm Như Như cũng thèm , nhanh chân bước Starbucks bên cạnh. Nam thanh niên tóc xám lẽo đẽo theo trong, cợt nhả : “Đừng nóng thế chứ chị , chỉ đang luyện tay thôi, lát nữa sẽ âm thầm trả ví tiền cho cô, ngờ phát hiện. Cô uống gì? mời!”

“Nếu còn theo , sẽ báo cảnh sát.” Thẩm Như Như nhíu mày .

Mèo Dịch Truyện

Hai họ giằng co, nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhân viên và khách hàng. Những ánh mắt tò mò, xen lẫn lo lắng đổ dồn về phía họ. Thời gian gần đây, mạng xã hội thường xuyên xuất hiện tin tức về các vụ rình rập, bám đuôi, thậm chí là g.i.ế.c vì tình, khiến vô cùng hoang mang. Một nhân viên nam trong cửa hàng trực tiếp tới, cảnh giác nam thanh niên tóc xám và hỏi Thẩm Như Như: “Cô ơi, cô cần giúp gì ?”

Thẩm Như Như nhất thời chút hổ. Cô tướng mạo của nam thanh niên tóc xám một nữa, gật đầu : “Có, quen , tại cứ theo .”

Nhân viên nam trong cửa hàng lập tức chắn cô, đang mời nam thanh niên tóc xám ngoài thì một nhóm đạo sĩ bước trong cửa hàng. Hơn chục đều mặc đạo bào gần giống , cảnh tượng từng bắt mắt.

Nam thanh niên tóc xám gọi một vị đạo sĩ trong đó: “Quang sư thúc!”

Vị đạo sĩ đó sang, vẻ mặt kinh ngạc: “Vưu Nhất, con ở đây?”

“Con ngoài dạo, nhưng gây một chút hiểu lầm nho nhỏ, Sư thúc Quang, mau giải thích giúp con.” Nam thanh niên tóc xám buồn bực .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-203.html.]

Quang Hữu Văn miễn cưỡng tới. Ông rõ ràng tính cách nghịch ngợm của Vưu Nhất, ba ngày gây chuyện một ,

xong việc mà vẫn sai ở , cứ thế lặp lặp . Sư của cũng tức đến phát bệnh, nếu thì đến lượt thế sư tham dự hội nghị giao lưu . Anh bước đến cạnh Thẩm Như Như, đầu cô, ngạc nhiên hỏi: “Đạo hữu Thẩm, ngờ cô cũng mặt ở đây?”

Hai gặp trong thang máy khách sạn cách đây lâu.

Thẩm Như Như sững sờ, đàn ông tóc muối tiêu một chút, cô ngờ rằng trong giới . “Thì một nhà! bảo chỉ là hiểu lầm thôi mà, mấy còn chịu tin. Tránh , tránh !” Vưu Nhất vội vàng xua tay với nhân viên cửa hàng, thái độ như đang xua đuổi vịt, đó mời Thẩm Như Như xuống dùng nước.

Năm phút , các đạo sĩ lượt xuống, thành công chiếm gần hết bàn ghế trong quán cà phê, tư thế đó giống như một tổ chức kỳ lạ nào đó đang tụ họp. Thẩm Như Như là cô gái duy nhất giữa nên vô cùng nổi bật, khách hàng nào bước cửa hàng cũng liếc sang bọn họ mấy , sợ đến mức lập tức bỏ chạy, ngay cả đồ cũng mua.

Sắc mặt các nhân viên trong cửa hàng tối sầm .

Nhóm trong Starbucks hơn nửa tiếng đồng hồ, Thẩm Như Như trao đổi thông tin phận với các vị tiền bối ở đây. Khi họ đều là quan chủ của Tam Thanh Quan danh tiếng ở khắp nơi, còn nổi bật trong giới huyền học, cô lập tức cảm thấy vô cùng kính nể. Mà Vưu Nhất khi cô cũng là quan chủ của một đạo quan, còn nhận thư mời màu xanh lam, thì cả đều cứng đờ, dám đùa giỡn nữa, liên tục xin : “Đạo hữu Thẩm, chuyện hôm nay thực sự chỉ là ngoài ý , cô Thẩm rộng lượng, xin đừng để bụng chuyện .”

Thẩm Như Như thấy cuối cùng cũng sai, vì cũng vạch trần ngay tại đây. Mấy tán gẫu một hồi, thấy sắp đến giờ ăn tối, tất cả đều dậy trở về khách sạn. Trở khách sạn, đúng lúc điện thoại của Từ Dẫn Châu gọi đến, hình như kết thúc công việc, giọng chút khàn nhẹ: “Như Như, em đang ở ?”

Loading...