Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối với một cuộc hội nghị giao lưu quy mô lớn như , tham gia vài trăm thì cũng cả ngàn, mà họ sắp xếp chỗ ở là khách sạn năm . là mạnh tay và hào phóng.
Mèo Dịch Truyện
Cô đến quầy lễ tân của khách sạn, lấy căn cước công dân và thư mời của Hiệp hội Đạo giáo . Nhân viên lễ tân thấy thư mời thì lập tức cung kính dậy và đưa hai tay nhận lấy. Sau khi thủ tục nhận phòng xong, lễ tân khom trả đồ cho cô: “Thẩm đại sư, phòng của cô ở 1602. Đây là thẻ phòng, xin cô giữ cẩn thận nhé.”
Thẩm Như Như cầm thẻ phòng bước về phía thang máy. Nhân viên lễ tân theo cô đến tận cửa thang máy và bấm nút cho cô, suốt cả đoạn đường đều mỉm thận trọng, giống như đang đối mặt với cấp của . Trong lòng cô lập tức hiểu rõ, vẻ như Hiệp hội Đạo giáo ở đây uy tín, chỉ là thư mời thôi mà thái độ của nhân viên việc ở đây long trọng đến .
Cửa thang máy mở , Thẩm Như Như bước . Nhân viên lễ tân cũng bước theo, cô quẹt thẻ nhân viên và nhấn nút ở tầng 16, đó : “Thẩm đại sư, đây là đầu tiên cô đến đây đúng ? Để dẫn đường cho cô.” Thẩm Như Như chút khó hiểu: “Tại cô đây là đầu tiên tới đây?” “Trong hệ thống của khách sạn ghi chép ạ.” Nhân viên lễ tân mỉm giải thích, vẻ mặt cô chút khẩn trương: “Cô đừng lo lắng, đây chỉ là ghi chép đơn giản của khách sạn, sẽ xâm phạm quyền riêng tư cá nhân của cô ạ.” Thẩm Như Như gật đầu. Gia đình cô cũng kinh doanh khách sạn, mặc dù tiếp xúc nhiều với các khía cạnh công việc, nhưng vẫn hiểu một quy tắc trong đó. Cô đang định , thì thang máy dừng ở tầng bốn, cánh cửa mở . Có mấy ông mấy chú lớn tuổi mặc đạo bào bước . Nhìn thấy những bộ quần áo mang tính biểu tượng như , Thẩm Như Như gặp đồng nghiệp cùng ngành của Hiệp hội Đạo giáo. Cô chiếc váy len dài , do dự nên chào hỏi đồng đạo , cô luôn cảm thấy chút lạc quẻ khi so sánh với bọn họ… Trong khi cô đang do dự, phía bên để ý đến cô. Chính xác hơn thì là họ chú ý đến thư mời trong tay cô.
Một ông chú dáng mập 'ồ' lên một tiếng, ánh mắt dừng gương mặt Thẩm Như Như, dò xét kỹ lưỡng một hồi, cất lời hỏi: “Cô bé , cháu là tử của ai ?”
Thẩm Như Như ngẩng đầu, thẳng ông , điềm đạm đáp: “Cháu là quan chủ Huyền Thiên Quan ở trấn Mộ Nguyên, xin chào các vị đạo hữu.”
Mấy vị đạo hữu sang , trong lòng khỏi thắc mắc: Huyền Thiên Quan ở trấn Mộ Nguyên là nơi nào, từng danh bao giờ? Hơn nữa, đây còn là một cô gái trẻ măng, mà nhận thư mời màu xanh lam danh giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-200.html.]
Thực tế, Hiệp hội Đạo giáo vốn thứ bậc cực kỳ nghiêm ngặt. Thực lực luôn là yếu tố đề cao nhất; ai bản lĩnh vượt trội thì đó sẽ đầu. Những vị chủ nhiệm phó chủ nhiệm các đời đều là những cao thủ đạo pháp lừng danh.
Và những thư mời quà tặng nghi lễ mà Hiệp hội Đạo giáo gửi mỗi năm cũng những quy định riêng:
Màu trắng: dành cho hội viên phổ thông, chủ yếu là những đóng góp hội phí để duy trì tư cách thành viên.
Màu vàng: dành cho các quan chủ đạo quán, những công nhận là hội viên chính thức.
Màu đen: dành cho hội viên cao cấp, chỉ những nhân vật uy tín và thâm niên lâu năm trong giới mới nhận . Mấy vị đạo hữu đang mặt trong thang máy lúc đều thuộc hàng kỳ cựu như , với hàng chục năm kinh nghiệm trong ngành.
Màu xanh lam: là màu sắc đặc biệt nhất của Hiệp hội Đạo giáo. Nó tượng trưng cho Huyền Môn, một nhánh tồn tại song song và hòa hợp với Đạo giáo nhưng dường như đẳng cấp cao hơn hẳn.