Thẩm Như Như: “… Chậc.”
Lý Mạnh Huy ăn cơm xong thì vui vẻ ôm hộp hoa khô rời . Thẩm Như Như nhắc nhở Chiêm Hạc vài câu: “Đệ tử tục gia thể tùy tiện thu nhận. Nhất định là thật lòng tin tưởng và tôn kính Tổ sư gia mới . Còn nữa, nhân phẩm cũng cần thông qua khảo nghiệm, mỗi ít nhất quan sát một hai tháng, thể chỉ dâng hương một thu nhận như thế?”
Chiêm Hạc thản nhiên: “Quan chủ cứ yên tâm, những chuyện khác thể giỏi nhưng ánh mắt thì vô cùng chuẩn xác. Chỉ cần một cái là , thấy thì chắc chắn sẽ vấn đề gì.”
Chiêm Hạc điều nhiều nhưng Thẩm Như Như vẫn bán tín bán nghi. Dù con là một cá thể độc lập, tư duy phức tạp, “ mặt mà lòng”, chỉ liếc mắt một cái thể thấu bản chất của một ? Cô thở dài : “ ý định ban đầu của ông là , nhưng nếu gặp thích hợp, nhất ông nên quan sát thêm một thời gian quyết định.”
Chiêm Hạc chậm rãi gật đầu: “Được, lời Quan chủ.”
Hết giờ nghỉ trưa, Thẩm Như Như đến cửa hàng tiếp tục bán hàng. Buổi chiều thường đông khách hơn buổi sáng, lượng khách du lịch nhiều hơn nên chậu hoa bó hoa đều dễ bán.
Vừa mở cửa hàng một lát một nhóm khách du lịch bước , là một đôi tình nhân trẻ, trông giống sinh viên đại học.
Cô gái trẻ cửa hộp hoa khô kệ thu hút, bước tới ngắm nghía một lúc hỏi một câu y hệt Lý Mạnh Huy: “Đây là hoa giả ?”
Thẩm Như Như đáp: “Là hoa thật, bạn thể ngửi thấy hương thơm của hoa.”
Cô gái bước lên ngửi thử, hai mắt lập tức sáng rực: “Thật ! là hương hoa, mùi tự nhiên.”
Chàng trai một lúc hỏi giá cả. Vừa giá 999 tệ, vẻ mặt lập tức trở nên khó xử.
Đôi tình nhân nhỏ thảo luận một lát nhưng cuối cùng vẫn mua, rời đầy tiếc nuối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-194.html.]
Thẩm Như Như cũng để ý. Số lượng hộp quà hoa khô nhiều, mỗi tháng chỉ vài hộp, kiểu gì cũng sẽ bán hết.
Hai hộp quà hoa khô còn lượt bán hết buổi chiều hôm đó. Thoáng chốc đến lúc đóng cửa, Thẩm Như Như ngoài cửa sổ. Trời đang mưa lất phất, sắc trời âm u, đường mấy qua . Giờ chắc sẽ khách hàng nào đến nữa, cô dậy chuẩn đóng cửa hàng thì đôi tình nhân trẻ rời lúc trưa và bước .
Cô gái bước thẳng đến kệ hoa. Nhìn kệ trống , cô thở dài hụt hẫng: “Bà chủ, bán hết hộp quà ?”
Thẩm Như Như gật đầu: “ , bán hết .”
“Ngày mai bán nữa ?” Cô gái mong đợi hỏi.
“Phải đến tháng mới hàng mới, hơn nữa sẽ đổi sang chủ đề khác, thể giống hệt hôm nay .” Thẩm Như Như : “Nếu bạn thích thì thể thêm WeChat của , khi nào sản phẩm mới, sẽ đăng ảnh lên dòng thời gian. Cửa hàng của chúng hỗ trợ đặt hàng trực tuyến và sẽ sắp xếp giao hàng tận nơi.”
Nữ sinh vô cùng thất vọng, liếc bạn trai một cách trách móc, lắc đầu rời : “Cảm ơn cô chủ, cần .”
Nam sinh gãi đầu, ngượng ngùng : “Hay là khi nào chúng về trường thì đến cửa hàng hoa gần đó xem thử, thể tìm hộp hoa tương tự.”
Nữ sinh buồn để ý đến , cúi đầu bước ngoài, vẻ mặt rõ ràng là vui.
Nam sinh thở dài, đang định đuổi theo thì Thẩm Như Như gọi : “Cậu bạn, buổi tối các bạn nên trở về chỗ ở nghỉ ngơi sớm, đừng chơi la cà bên ngoài.”
Nam sinh sửng sốt một chút: “Tại ? Tình hình an ninh ở đây ?”
“ thấy vận đen đeo bám, buổi tối ở bên ngoài thể gặp nguy hiểm hoặc hao tài tốn của. Tốt nhất nên ngoài.”
Mèo Dịch Truyện