Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:25:45
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

theo bản năng hất tay đó , nhưng quá muộn. Bà choáng váng lảo đảo hai bước, gục đầu ngã xuống đất.

Thấy Hoa Thu Nhiêu bất tỉnh, Từ Dẫn Châu đầu về phía cửa: “Là cô.”

Người phụ nữ tóc dài chậm rãi : “ , là . Nghe sức khỏe ngày càng tệ, thế nào, xem xét đề nghị lúc của ?”

“Cảm ơn, quyết định của đổi.” Từ Dẫn Châu lấy một chiếc khăn tay, cẩn thận lau sạch tay ném nó thùng rác.

Mèo Dịch Truyện

“Vậy thể thuận theo ý .” Người phụ nữ tóc dài khinh thường hừ một tiếng, tiến thẳng về phía . lúc , một thanh kiếm nhỏ trong suốt xẹt ngang tai , găm phập bức tường đối diện. Bước chân của cô khựng , chạm vành tai của . Vành tai thủng một lỗ nhỏ, nhưng hề rỉ máu.

Người phụ nữ tóc dài xoay Thẩm Như Như và Bách Lý Vô Thù. Trên mặt cô một chút kinh ngạc nào, còn quỷ dị, : “Các ngươi đến đúng lúc lắm. Hôm nay, sẽ tiễn các ngươi một cách xứng đáng và gọn gàng.”

“Đừng phí lời.” Thẩm Như Như vung kiếm. Lần , nó nhắm thẳng giữa lông mày cô , vô cùng chuẩn xác.

Thanh kiếm từ Hoàng Tuyền Thạch sắc bén xuyên qua hộp sọ, cắm sâu trán phụ nữ tóc dài. những ngã xuống mà còn khẩy, vỗ tay ba cái như thể hề hấn gì. Tiếng vỗ tay dứt, một loạt tiếng rì rì vang lên, Thẩm Như Như quanh, chợt thấy hàng trăm con rết từ mặt đất, tường và trần nhà đang bò về phía . Nhiều rết đến , lấy từ . Da đầu Thẩm Như Như tê dại, từng thanh kiếm nhỏ phóng quét sạch lũ rết đang xông tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-187.html.]

“Đám tà tu chỉ thích những chuyện ghê tởm . Chỗ cứ để lo, cô và Từ Dẫn Châu giải quyết hai trong phòng .” Sắc mặt Bách Lý Vô Thù tối sầm , khó coi đến cực điểm. Anh cầm kiếm lao đám rết, lúc chẳng khác nào một chiếc máy xay thịt, những nơi kiếm quang xẹt qua, xác rết bay tứ tung.

Sắc mặt phụ nữ tóc dài trở nên căng thẳng, cô còn do dự nữa, giơ lá bùa nhiếp hồn, miệng lẩm nhẩm chú ngữ dán thẳng Từ Dẫn Châu.

Từ Dẫn Châu nghiêng né tránh, nhanh tay tóm lấy chân cô , giật mạnh một cái. Khi cô ngã xuống, mặt hiện lên một tia kinh ngạc, như phát hiện điều gì bất ngờ. Ngay đó, cô lật xuống đất, bốn chi dần biến mất, đó là những chiếc chân rết đầy lông lá, ghê rợn. Cô bò lên chân Từ Dẫn Châu, vẻ mặt say mê, đó hít một sâu, há miệng cắn phập xuống.

Sát khí là thứ nguy hiểm c.h.ế.t đối với thường nhưng là năng lượng thể thiếu trong quá trình tu luyện của tà tu. Cô thèm thể của Từ Dẫn Châu từ lâu. Thiên âm chi thể, nếu khai thác , chính là thể chất thượng thừa cho tà tu.

Chỉ tiếc khi đó cô đủ năng lực để khống chế, vì mới chậm chạp tay. Bây giờ, năng lực của cô tăng lên, thể hiện tại quá mục nát, hàn khí xâm nhập, còn lợi ích cho việc tu luyện, thậm chí còn thua xa thể của cô lúc còn sống. Phát hiện khiến cô đổi ý định đoạt xá, quyết định ăn thịt Từ Dẫn Châu để cướp sát khí.

Từ Dẫn Châu đá cô , tóm lấy chân rết, bẻ gãy một cách thô bạo. Người phụ nữ tóc dài gầm gừ giận dữ và lao về phía một nữa.

Thẩm Như Như nhanh chóng lấy bùa dẫn lôi và hét lên: “Từ Dẫn Châu, tránh xa một chút, coi chừng thương!”

Loading...