Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 186

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:25:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy còn , cứ để xử lý. Trùng tá mệnh dám xâm nhập cơ thể , đừng lo lắng.”

Cả ba bàn bạc kỹ lưỡng, cuối cùng quyết định đến bệnh viện mai phục chờ đợi mục tiêu.

Bệnh viện thị trấn, khoa nội trú.

Thẩm Như Như và Bách Lý Vô Thù mỗi mặc một chiếc áo blouse trắng, ẩn trong phòng đối diện phòng bệnh của Từ Viên Viên để theo dõi. Một Từ Dẫn Châu đến phòng bệnh đối diện để thăm hỏi, đóng vai trò là mồi nhử.

Khu tiếp nhận bệnh nhân nội trú nhiều , phòng vắng vẻ, gần như bóng dáng ai qua . Thẩm Như Như tựa cửa, về phía cánh cửa đối diện. Từ Dẫn Châu đang bên trong, dáng cao lớn, biểu cảm lãnh đạm. Hoa Thu Nhiêu đối diện , đang gì, thỉnh thoảng cúi đầu lau nước mắt, đồng thời còn ý đồ nắm lấy tay .

“Người thật diễn kịch, trong lòng thì chỉ mong Từ Dẫn Châu c.h.ế.t , mà ngoài mặt còn thể đóng kịch yếu đuối. Phụ nữ ai cũng hai mặt như ?” Bách Lý Vô Thù liếc phía đối diện, đó đầu dựa tủ đồ ăn vặt.

Mèo Dịch Truyện

Thẩm Như Như thèm để ý , tập trung quan sát bên phía đối diện. Thấy Hoa Thu Nhiêu càng ngày càng dựa sát Từ Dẫn Châu, biểu cảm và tư thế của bà đều trở nên kỳ quái, cô cảm thấy bất thường, lập tức gọi: “Bách Lý, mau , thứ gì ám , tại kỳ lạ như thế?” Bách Lý Vô Thù nhíu mày một chút: “Không , cũng quen bà …” Ngay khi bọn họ đang chuyện, Hoa Thu Nhiêu lóc đột nhiên cúi đầu dựa Từ Dẫn Châu, thậm chí còn vươn tay định ôm lấy . Hai đang theo dõi bỗng trợn tròn mắt, vô cùng khiếp sợ. “Bà dùng mỹ nhân kế với Từ Dẫn Châu, rốt cuộc trong đầu bà chứa thứ gì thế? là già mà đắn, bà tưởng ai cũng khẩu vị nặng như ?” Thẩm Như Như ngừng phàn nàn với Bách Lý Vô Thù kèm theo vẻ chán ghét.

Bách Lý Vô Thù thật sự nên lời: “Chỉ cần nắm tay là thể gieo trùng tá mệnh, ôm? Nhất định là bà cố ý chiếm tiện nghi. Thẩm Như Như, Tuệ Trí Từ Dẫn Châu của cô ? Cô đừng tức giận, chỉ là tình huống bất đắc dĩ thôi, đừng để trong lòng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-186.html.]

Bản Từ Dẫn Châu cũng giật , lập tức lùi hai bước, kéo giãn cách với Hoa Thu Nhiêu. Bà ôm một, cố tình sấn tới ôm nữa.

“Bà già thật quá đáng!” Thẩm Như Như khó chịu, chỉ cảm thấy tất cả m.á.u đều dồn lên não. Cô còn ôm , lấy quyền gì mà bà dám chiếm tiện nghi.

Cô vặn khóa cửa, định tiến lên thì liếc mắt thấy một phụ nữ cao gầy. Thẩm Như Như giật , đầu óc tỉnh táo , lập tức lùi cánh cửa, trốn một góc khuất. Người phụ nữ đó chậm rãi tới cửa phòng , dừng một chút mới tới căn phòng đối diện. Thẩm Như Như cầm ba thanh kiếm nhỏ, liếc mắt Bách Lý một cái, khi xác nhận đối phương chuẩn xong liền nhanh chóng theo.

Trong phòng bệnh, Hoa Thu Nhiêu kiên trì dựa Từ Dẫn Châu, bà hếch cằm ngước , đôi mắt tròn xoe rưng rưng, trông đáng thương: “Nhiều năm như , thật trong lòng luôn coi là một sự tồn tại đặc biệt…”

Từ Dẫn Châu liên tục lui về phía , lưng dựa tường còn chỗ nào để lùi. Trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, tràn đầy giễu cợt : “Nếu bà sống nữa, thể giúp bà.”

Nói xong, chịu đựng sự ghê tởm tột độ, túm lấy cổ tay của Hoa Thu Nhiêu. Hoa Thu Nhiêu mừng thầm, bà định theo lời chỉ dẫn để đưa con trùng tá mệnh Từ Dẫn Châu, thì một luồng khí lạnh thấu xương đột ngột truyền đến từ cổ tay, lan khắp cơ thể ngay tức thì.

787 chữ

Loading...