“Đại tiểu thư, nếu cô thiếu gia trở về, thì nhanh chóng trở về nước M . Cô cũng thiếu gia từ đến nay thích tiếp xúc với Từ gia, càng nhắc đến việc mặt để Từ gia ép về. Lãng phí thời gian ở đây gì, chi bằng sớm về nước mà tính toán phương án khác. Từ gia gia nghiệp lớn như , thể đổ là đổ ngay .”
Cho dù đến mức đó, cũng chỉ dùng mỗi mỹ nhân kế là thể vãn hồi . Dì Châu nghĩ , trong lòng tức giận, còn thêm: “Đại tiểu thư, nếu cô thật sự chọc giận thiếu gia, để đến mặt mà từ bỏ Từ gia, chẳng còn thảm hơn ?”
Từ Viên Viên theo bản năng phản bác: “Làm thể, nó dám ?”
Hỏi xong, chính cô cũng do dự. Nếu thái độ của Từ Dẫn Châu trong quá khứ đối với Từ gia, thì quả thực khả năng . Cô lúc đổi chủ ý: “Quên , nó ở đạo quán cũng thôi, thần linh phù hộ cho khỏe mạnh. Chỉ là, đồ ăn ở đạo quán chắc chắn thể bằng ở nhà . Dì Châu, dì vài món nó thích ăn, giúp đưa qua, tiện thể xem tình hình sức khỏe nó , hai hôm cha còn tới đây hỏi.”
Lời chạm đến lòng dì Châu. Bà đến Huyền Thiên Quan quan sát vài , thấy thức ăn ở đó cũng phong phú, Từ Dẫn Châu cũng là quen ăn cái gì. dù cũng chính tay bà nấu, khó tránh khỏi trong lòng vẫn nhớ mong. Bà suy nghĩ một chút, lập tức về nhà, quần áo ngoài mua nguyên liệu nấu ăn: “ mua vịt già về, hầm món canh vịt bổ dưỡng cho thiếu gia.”
Dì Châu rời đến năm phút, một chiếc Porsche màu đen dừng cổng nhà cũ. Cửa xe mở , một phụ nữ xinh mặc sườn xám màu xanh bước xuống từ ghế , sải bước cổng chính, mang theo phong thái tao nhã quyến rũ c.h.ế.t .
Từ Viên Viên còn tưởng rằng dì Châu về nhanh như , ngẩng đầu thì nhất thời c.h.ế.t sững: “Mẹ, tới đây?”
“Mẹ đến, lẽ để con ở đây khó dễ ròng rã cả năm rưỡi trời ?” Hoa Thu Nhiều xoa xoa thái dương, phòng khách: “Người ? Dẫn gặp họ ngay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-179.html.]
Bốn rưỡi chiều, trong Kính Hoa Duyên, Thẩm Như Như đang cùng Mạch Mạch đóng gói các đơn hàng chuyển phát nhanh. Danh sách hôm nay nhiều, một cô xuể. Cô đóng gói đơn hàng thoăn thoắt dán băng dính niêm phong hộp hàng, động tác nhanh gọn dứt khoát.
Lúc , trong tầm mắt thoáng thấy hai bóng . Thẩm Như Như đầu , khóe môi cong lên, suýt nữa thì giữ nụ : “Từ tiểu thư, cô đến mua sắm ?”
Từ Viên Viên giơ chiếc cặp lồng giữ nhiệt tay lên: “ đến đưa canh vịt bổ dưỡng cho Dẫn Châu, dì Châu cho để bồi bổ cơ thể. Bà chủ Thẩm, phiền cô nhanh chóng báo với một tiếng, cố tình từ nước ngoài bay về thăm , bảo gặp mặt một chút.”
Lúc Thẩm Như Như mới chuyển tầm mắt sang phụ nữ bên cạnh Từ Viên Viên. Người phụ nữ khẽ nhếch môi, gật đầu hiệu, ánh mắt bình tĩnh chăm chú cô, như thể đang đánh giá một món hàng xem rốt cuộc đáng tiền . Bà búi tóc thanh lịch, trang điểm tinh xảo, làn da căng mịn, vành tai trắng nõn đeo một đôi khuyên tai phỉ thúy lấp lánh. Nhìn thế nào cũng giống một phụ nữ gần năm mươi tuổi, là chị gái của Từ Viên Viên còn tin hơn.
Kỹ năng giữ gìn nhan sắc chắc hẳn Tuệ Trí học hỏi bằng ... chỉ tiếc tướng mạo thật sự như ý. Thẩm Như Như bảo Mạch Mạch đến hậu viện thông báo cho Từ Dẫn Châu một tiếng, mời hai vị xuống dùng : “Anh Từ đang bận, xin dì chờ một lát.”
Từ hôm qua tới giờ mới tới tay hai khối đá Hoàng Tuyền, mấy cái đấy đều nhỏ, chúng đều giao cho Từ Dẫn
Mèo Dịch Truyện
Châu đang bận rộn điêu khắc, hẳn là đang trong giai đoạn gấp rút.