Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-09-10 00:25:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ đây , hóa điều ngưỡng mộ là những chiếc bánh sinh nhật những ngọn nến lung linh, mà chỉ là bạn bè quan tâm mà thôi…” Tiểu Mễ hé miệng, từ trong túi áo lấy một chiếc túi phúc nhỏ, đưa cho Thẩm Như Như: “Bà chủ Thẩm, cảm ơn cô nấu mì cho . Đây là chiếc túi phúc tự tay , xin tặng cô.”

Mèo Dịch Truyện

Thẩm Như Như nhận lấy túi phúc. Thân ảnh Tiểu Mễ dần trở nên trong suốt, tan biến . Cô mở túi , một viên đá thủy tinh trong suốt trượt lòng bàn tay cô.

Bề mặt viên đá trong suốt trơn nhẵn, tỏa lạnh đến rợn . Kích thước viên đá ước chừng bằng một phần ba lòng bàn tay, cả vật thể trong suốt, óng ánh. Nếu nghiêng, thỉnh thoảng sẽ thấy ánh huỳnh quang xanh nhạt mơ hồ tỏa .

“Đây là cái gì thế?” Thẩm Như Như cầm viên đá đặt ánh đèn săm soi một lúc lâu, cảm giác nó chút giống ngọc thạch.

Cô suy nghĩ một chút, đó cầm viên đá trở hậu viện, tắt đèn phòng khách.

Đã quá mười hai giờ đêm, đều sớm về phòng nghỉ ngơi. Trong sân viện tĩnh mịch, những chiếc đèn lồng mái hiên tản ánh sáng dịu nhẹ, chiếu rọi lên bậc thang trong đình viện. Cô về phía phòng ngủ của Từ Dẫn Châu, ánh sáng yếu ớt hắt rèm cửa sổ, cho thấy đèn vẫn còn sáng, hẳn là vẫn nghỉ ngơi…

Thẩm Như Như sải bước nhanh đến đó. Khi cô đặt chân lên bậc thang, cô mới giật nhận , nửa đêm mà gõ cửa phòng khác giới thì thật sự quá thất lễ. Với cũng chẳng chuyện gì quá quan trọng, ngày mai hỏi cũng muộn. Không thể để ấn tượng là một lỗ mãng như . Nghĩ , cô liền dứt khoát xoay , trở về phòng .

mấy bước, thì tiếng bước chân khẽ khàng bỗng nhiên vang lên. Cô dừng bước, đầu

Từ Dẫn Châu trong chiếc áo ngủ màu trắng tinh khôi ở cửa phòng. Mái tóc rối bời, vài sợi tóc mái lòa xòa che mất vầng trán, khiến gương mặt càng thêm mơ hồ, khó rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-172.html.]

“Cô tìm việc gì ?”

Thẩm Như Như do dự, lấy viên đá trong suốt mà Tiểu Mễ tặng: “ nhờ xem giúp đây là vật gì. Bây giờ tiện ? Giờ cũng muộn , nếu thì ngày mai chuyện cũng …”

“Vào , bên ngoài ánh sáng rõ.” Từ Dẫn Châu mở rộng cánh cửa phòng. Ánh đèn trắng như tuyết từ bên trong hắt , chiếu lên hành lang gấp khúc, tựa như phủ một lớp sương mờ.

Thẩm Như Như đưa viên đá cho : “Vừa nãy một vị khách hàng để cho khi rời . thấy nó vẻ giống ngọc thạch, nhưng đúng .”

Từ Dẫn Châu tỉ mỉ xem xét tảng đá, : “Nhìn vẻ ngoài của nó, đây hẳn là loại ngọc phỉ thúy chất lượng tuyệt hảo. Loại Phỉ Thúy cứng rắn vô cùng, nếu cô mục đích sử dụng nào khác, thể chế tác thành pháp khí, chỉ một khối đủ để rèn thành hai thanh kiếm.” Anh lấy đèn pin , chiếu thử khối đá một lát, bất chợt nhíu mày: “Chờ một chút, đây Phỉ Thúy!”

Thẩm Như Như cảm thấy bối rối. Tiểu Mễ vốn chỉ là một cô hồn dã quỷ bơ vơ, loại phỉ thúy thượng phẩm như ? Nghe Từ Dẫn Châu đột ngột đính chính phỉ thúy, cô liền lập tức tiến gần: “Vậy rốt cuộc đây là thứ gì?” Từ Dẫn Châu nhíu chặt mày, lật lật khối đá, tỉ mỉ xem xét thêm mấy bận. Anh trầm ngâm một hồi lâu, khẽ lắc đầu: “ từng thấy loại đá nào như , e là vật phẩm thuộc dương gian.”

Anh Thẩm Như Như một nhóm khách từ âm phủ chỉ lui tới cửa hàng lúc nửa đêm, mà giờ cũng đang là lúc mở cửa. Khối đá chắc chắn là do khách âm phủ ban tặng, nếu chủ nhân của khối đá ngay từ đầu sống, thì khả năng cao nó cũng thuộc về dương gian.

Thẩm Như Như lời của bừng tỉnh, cô chợt nhận quá vội vàng kết luận. Thứ lạnh lẽo, dù nắm chặt trong lòng bàn tay hồi lâu mà vẫn hề đổi nhiệt độ, chẳng trách khiến cảm thấy lạnh buốt đến . Dù mang theo âm khí, nhưng quả thật trông chẳng giống vật phẩm dương gian chút nào.

Loading...