Đây là biểu hiện của quỷ chấp niệm sâu, nếu thể giải trừ thể sẽ biến thành oán khí.
Thẩm Như Như lẳng lặng đảo mắt , lúc lấy tiền còn lắm miệng hỏi một câu: “Tiểu Mễ, cô mất , còn đón sinh nhật ?”
Tiểu Mễ hổ : “Lúc còn sống từng đón sinh nhật. Sau khi mất tự tổ chức một cho bản , tiếc là bạn, chỉ thể đón sinh nhật một , đến quà cũng nhận.”
Mèo Dịch Truyện
“Thì là thế.” Thẩm Như Như gật đầu, hiểu rõ chấp niệm của cô là gì: “Cô đợi chút nhé?”
Cô đến ngăn tủ lấy một con búp bê vải nhỏ bằng lòng bàn tay, dùng bùa phép lên con búp bê tặng cô : “Tặng cho cô, sinh nhật vui vẻ.”
“Cảm ơn bà chủ Thẩm!” Tiểu Mễ nhận lấy món quà, vẻ mặt vô cùng vui vẻ.
Thẩm Như Như thấy làn khói đen chân cô mờ đáng kể, khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Sau cô chuyện gì cần giúp cứ tới tìm . Có buồn thì cứ đến đây chơi cũng , chỗ lúc nào cũng hoan nghênh cô.” Cô suy nghĩ thêm: “Hôm nay nguyên liệu trong nhà còn nhiều, ngày mai cô đến nhé, sẽ nấu cho cô một bát mì trường thọ đặc biệt!”
Khuôn mặt Tiểu Mễ tràn ngập sự thể tin : “Thật sự ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-166.html.]
Thẩm Như Như gật đầu.
“Bà chủ Thẩm đúng là !” Tiểu Mễ hưng phấn vài vòng, xách bánh kem và bia vui vẻ về.
Thẩm Như Như theo bóng lưng của cô , làn khói trắng chân nhạt đến mức gần như thấy. là một cô gái ngây thơ. Cô đóng cửa, với cảm giác ấm áp của một việc , cô trở về phòng ngủ.
Sáng hôm , cô Thanh và chị họ của cô , cô Dương, đến đạo quán từ sớm. Sắc mặt hai đều lắm, mắt còn quầng thâm rõ. Thẩm Như Như đang tưới hoa ở hậu viện, thấy hai họ tới thì mời cả hai đến nhà ăn bữa sáng đó xuất phát nội thành. Hai họ liếc một cái, tỏ ý ăn uống. Mặt cô Thanh tái mét: “Đại sư Thẩm, đêm hôm qua hai chúng đều mơ thấy rết. Những con rết nhỏ bé bò khắp giường, bò lên cắn chúng , may mà lá bùa trấn tà của cô.” Nói cô lấy lá “bùa trấn tà” từ trong túi , chỉ thấy chính giữa lá bùa hình tam giác nhỏ xíu cháy thủng một lỗ: “Tối hôm qua ngủ mang bùa theo bên cạnh, khi gặp ác mộng bừng tỉnh thì phát hiện lá bùa cháy thủng một lỗ!” Thẩm Như Như lỗ nhỏ lá bùa, vẻ mặt trầm trọng, lập tức về phòng lấy giấy bùa vàng son vẽ hai lá “bùa trấn tà” mạnh hơn cho hai , dặn dò: “Khi nội thành nhất định theo sát và Đạo trưởng Bách Lý, tuyệt đối lạc. Cô giữ bùa trong cẩn thận, để nó rời xa .” “Đạo trưởng Bách Lý là ai ạ? Cũng là đại sư trong đạo quán ?” Cô Thanh hỏi.
Thẩm Như Như giải thích: “Là mời từ ngoài tới, cô cứ yên tâm, tuyệt đối chuyên nghiệp và đáng tin cậy.”
Đoàn tiến về cổng đạo quán. Từ Dẫn Châu đỗ xe ở ven đường, Bách Lý Vô Thù cũng kịp lúc tới nơi. Cả nhóm chuẩn lên xe xuất phát. Bởi vì cô Dương tự lái xe đến đây, để đảm bảo an , Thẩm Như Như và Bách Lý Vô Thù đều xe của cô Dương, còn Từ Dẫn Châu một lái xe theo ở phía . Sau khi xe lên đường, Bách Lý Vô Thù nhanh chóng nhập trạng thái, cởi giày, chân xếp bằng, thanh kiếm dài vắt ngang đùi, bấm quyết niệm thần chú, mở hình thức nhập định. Thẩm Như Như lặng lẽ liếc một cái, đầu bên ngoài cửa sổ. Trên bầu trời, mây đen kịt, báo hiệu một cơn mưa sắp kéo đến. Cô chợt nghĩ đến mấy mớ rau phơi khô ở hậu viện Huyền Thiên Quan, ai cất chúng .
Giữa khí căng thẳng đến nghẹt thở và sự tĩnh lặng bao trùm, bọn họ tới nội thành.
Cô Dương lái xe thẳng tới lớp yoga. Càng đến gần, cô càng thêm căng thẳng, mắt liên tục liếc gương chiếu hậu.