Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Dẫn Châu bình tĩnh : “Bởi vì đầu gia tộc đó từng công khai bày tỏ sự yêu thích đặc biệt đối với tác phẩm chạm ngọc của .” Anh dừng một chút, tiếp: “Người đó nổi tiếng đời sống cá nhân khá hỗn loạn, phân biệt nam nữ, nhưng đồng thời cũng khó tính. Từ Viên Viên từng chủ động lấy lòng đó, nhưng cuối cùng vẫn từ chối.”
Thẩm Như Như: “…”
Hạc còn kịp suy nghĩ kỹ, Tuệ Trí lập tức to: “Cho nên giờ nhớ tới ? là mở mang tầm mắt! Ai đắc tội thì đó chịu trách nhiệm chứ, một ốm yếu như thì gì? Cho dù coi trọng thì cái cơ thể chịu nổi, mới một giây nhập viện !” Trong lúc kích động, vô tình luôn cả biệt danh bí mật của Từ Dẫn Châu .
Từ Dẫn Châu khẽ nhướng mày, đàn ông mặt gật đầu: “Anh sai, sức khỏe của nên cần tĩnh dưỡng. Cũng vì lý do mà bọn họ dám rầm rộ cử đến đón , ngược để Từ Viên Viên âm thầm trở về thuyết phục, hy vọng thể chủ động .”
Vậy thì đúng là quá mặt dày hổ! Bình thường chẳng thèm ngó ngàng quan tâm, nhưng hễ gặp vấn đề thì ngại tìm về cầu xin giúp đỡ, hơn nữa còn giữ thái độ kiêu ngạo, da mặt dày đến mức thể xây tường thành . Ấn tượng về cả nhà họ Từ trong Thẩm Như Như lập tức xuống mức âm, cô cũng cảm thấy đau lòng cảnh ngộ mà Từ Dẫn Châu chịu đựng. Người lớn trong gia đình bình thường ai nỡ lòng nào ép buộc con cái hy sinh vì tương lai của nhà , huống hồ đây là một trai ốm yếu sống một bao năm bên ngoài. E rằng ông cụ Từ chẳng chút tình nghĩa cha con nào với . Thậm chí thể ông còn chẳng hề thể chất của Từ Dẫn Châu vốn chẳng thể tự tiện tiếp xúc da thịt với khác.
Nghĩ đến đây, Thẩm Như Như cố dằn lòng, vỗ bả vai Từ Dẫn Châu, động viên : “Anh đừng lo lắng, trong đạo quán chúng nhiều phòng, ở bao lâu thì ở bấy lâu, tuyệt đối thành vấn đề. Bọn họ gặp chắc chắn cũng sẽ chẳng khó lâu .”
Mèo Dịch Truyện
“ !” Cuối cùng Chiêm Hạc cũng hiểu thấu hàm ý trong lời của Thẩm Như Như, ông căm phẫn vén tay áo lên, để lộ cánh tay khô quắt khô queo nhăn nhúm: “Nếu cô còn dám tới, sẽ đuổi ! là hổ, dám đến đạo quán mấy lời dơ bẩn đó! Tổ Sư nên ban cho cô vài “phép” để điều!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-165.html.]
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bàn cơm lượt trút những lời trách móc, đó cuộc trò chuyện mới kết thúc, ai nấy về phòng rửa mặt nghỉ ngơi.
Thẩm Như Như về phòng gội đầu tắm rửa, một bộ đồ ở nhà ấm áp, đó cầm điện thoại đến cửa hàng ở phía đông. Tối nay khách tới nhận hàng, cô trông nom.
Cửa hàng dán mấy cái “bùa gió mát”, hiệu quả của bùa chú giống như máy sưởi, càng tiết kiệm điện và bảo vệ môi trường hơn, hơn nữa còn chẳng tốn một xu nào. Trong phòng ấm áp, cô bàn tiện tay cầm bút vẽ bùa. Trên WeChat, ngày càng nhiều tìm cô mua bùa, lượng bạn bè gần đạt tới giới hạn. Có lẽ thêm một thời gian nữa cô sẽ đăng ký thêm điện thoại mới. Đây là nhờ bạn bè cô từ từ giúp cô lan truyền tiếng tăm. Mấy hôm , Vương Tây Nhã còn với cô rằng bây giờ cô là “thần côn” nổi tiếng trong giới bạn học. Tiếng tăm đồn đãi vô cùng kỳ diệu, nào là “khởi tử hồi sinh”, “điều trị vô sinh giỏi”.
Cô chỉ hy vọng lời đồn đừng lan đến tai giáo sư, nếu giáo sư chuyện chắc sẽ tức đến tím mặt.
Mười một giờ đêm, khách hàng Tiểu Mễ mang bánh kem và bia tới. Đây là đầu tiên cô tới đây mua đồ nên nhút nhát, đến cửa cửa hàng cũng chẳng dám bước , sợ xúc phạm tới Vô Lượng Tổ Sư. Thẩm Như Như dùng “bùa dẫn đường” đốt cho cô thì phát hiện chân cô một vệt khói đen nhạt.
812 chữ