Những nữ sinh còn trấn áp, ánh mắt về phía đám Thẩm Như Như tràn ngập sự nghi ngại, đến cả Tiếu Kỳ Kỳ cũng bắt đầu d.a.o động.
Vẻ mặt Thẩm Như Như bình tĩnh, tựa như thấy gì cả, dạo bước đến cuối giường , rút bệnh án của , lướt qua: “Tối ngày đầu tiên ngủ cùng một phòng với Khương Xuyên đúng ? Lúc xảy chuyện hoặc là khi xảy chuyện, phát hiện chuyện gì kỳ quái ?”
Vẻ mặt Vu Vũ lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn: “Không là lúc đang ngủ, thấy gì cũng thấy gì, tiếng hét chói tai của vợ chủ nhà chúng tá túc khiến tỉnh giấc!”
Thẩm Như Như bận tâm đến thái độ gay gắt của , khóe môi vẫn cong lên nụ tủm tỉm, nhẹ nhàng bước tới cuối giường bệnh kế bên. Trên bệnh án điền tên nữ sinh là Vu Giai Điềm. Cô bé quan hệ nhất với nữ sinh nhảy lầu thứ hai, chuyến hai họ cùng ngủ một phòng.
Thái độ của Vu Giai Điềm hơn Vu Vũ nhiều, nhưng cũng chỉ hơn ở chỗ thái độ nóng lạnh,
câu trả lời của cũng xem là kiên nhẫn và tỉ mỉ. Nữ sinh thứ hai nhảy lầu tên là Hứa Kiểu, tính cách rộng lượng, hướng ngoại, với thành tích học tập xuất sắc, là tổ chức hoạt động vẽ thực vật .
“Tối hôm đó, vì chuyện của Khương Xuyên mà hai chúng thức đến tận khuya. Vu Giai Điềm hồi tưởng kể: “ nhớ là ba giờ sáng vệ sinh, lúc về hỏi rằng thấy tiếng kỳ lạ nào …” Cảnh sát Trác bất chợt ngắt lời: “Sao lúc lấy lời khai cô hề đề cập chuyện ?”
Vu Giai Điềm giải thích lúc quá sợ hãi, quá đau lòng, nên tâm trí hỗn loạn, thể nhớ nổi. Đây là hiện tượng bình thường, những vụ án lấy lời khai nhiều , là để đề phòng bỏ sót manh mối chi tiết. Cảnh sát Trác gật đầu, hỏi thêm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-150.html.]
Vu Giai Điềm tiếp tục: “Lúc đó thấy tiếng gì cả. Cô thể do bản gặp áp lực lớn nên xảy ảo giác. Nói đến đây thì chúng nữa, hình như một lát ngủ . Sáng sớm hôm thức dậy vì lạnh, mở mắt thấy ở giường, cửa sổ phòng mở toang…” Sau khi Thẩm Như Như xong thì im lặng một lúc, sang bảo Cảnh sát Triệu xin một phòng bệnh trống.
Cảnh sát Triệu căng thẳng, chằm chằm cô: “Đại sư Thẩm, cô cảm thấy khỏe ở ?”
Thẩm Như Như lắc đầu: “Bây giờ vẫn còn sớm, tiên cứ nghỉ ngơi , nghỉ ngơi để dưỡng sức. Hơn nữa, nhiều ở đây dễ gây chú ý.”
Nói cũng đúng! Cảnh sát Triệu lập tức chạy xin phòng bệnh.
Thân phận cảnh sát ở thị trấn nhỏ quả nhiên hữu ích, phòng bệnh nhanh chóng duyệt, còn sát vách, gần căn phòng . Thẩm Như Như tiện tay gọi điện thoại cho Tuệ Trí, dặn mang thanh kiếm gỗ bàn ở cửa hàng đến bệnh viện thị trấn. Sau đó, cô gọi Mạch Mạch đến nhà Bách Lý Vô Thù một chuyến, thông báo cũng tới bệnh viện thị trấn.
Sau khi sắp xếp thỏa đáng chuyện, cô về phía Từ Dẫn Châu, thấy thất thần cạnh cửa, sắc mặt tái nhợt, liền bảo về nghỉ ngơi . Tối nay cô về , tính theo thời gian hai sinh viên gặp chuyện, ít nhất cô canh đến bốn giờ sáng. Để một bệnh tật ốm yếu thức đêm cùng cô, thật là nhẫn tâm.
Hơn nữa, vụ yêu tà ám hại cô cảm thấy bất thường, trong âm khí tỏa từ bùa chú dán đám sinh viên dày đặc sát khí. Bây giờ Từ Dẫn Châu tiếp xúc sát khí nữa, nếu bất cẩn thể nguy hiểm đến tính mạng. Từ Dẫn Châu tỉnh táo , lắc đầu : “ ở đây, trải nghiệm thêm nữa.”
Mèo Dịch Truyện