Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh sát Triệu ngang cửa hàng, thấy Thẩm Như Như liền lập tức bóp thắng, dừng chào hỏi: "Chào buổi sáng đại sư Thẩm."
Thẩm Như Như gật đầu hỏi: "Xảy chuyện gì ạ?"
Cảnh sát Triệu đang định nhưng thấy dừng xe , những học sinh chạy theo sốt ruột thúc giục: "Chú cảnh sát ơi, giờ nào mà còn chuyện phiếm! Mạng quan trọng hơn chứ ạ!"
"Nói bậy bạ gì đó!" Cảnh sát Triệu đỏ bừng mặt, vì ngượng ngùng, mà vì quá hổ. Dù mười lá gan, cũng dám suy nghĩ mập mờ với đại sư Thẩm. Đó là sự bất kính! Anh lắp bắp với Thẩm Như Như rằng xử lý vụ án , gì sẽ , vội vàng đạp xe điện biến mất. Chưa tới mười phút , đội ngũ y tế khiêng một chạy . Mặc dù tấm vải trắng che kín phía , nhưng đôi chân đầy vết thương lộ ngoài hé lộ đôi chút thông tin: ít nhất, thương là một đàn ông cao lớn. Đám đông dân cư vây quanh ven đường xôn xao bàn tán, lời lẽ trách cứ phẫn nộ.
"Tuổi đời còn trẻ mà tự sát, đúng là bất hiếu!"
"Giới trẻ ngày nay yếu đuối thật, gặp chút áp lực nghĩ quẩn là chuyện thường, nhưng tự tử ở nhà khác thì quá đáng lắm. Sau mà ở yên nữa?"
"May mà bây giờ còn sớm, nhiều trông thấy. Chứ nếu chuyện mà xảy lúc đông đúc, để tin đồn lan ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-144.html.]
bên ngoài nhất định sẽ ảnh hưởng đến việc ăn của chúng . “Chẳng …”
Thì , thanh niên đến tạm trú ở khu phố cổ nhảy lầu tự sát.
Mèo Dịch Truyện
Thẩm Như Như xong, cô chú tâm sách vở. Chưa mấy trang thì Cảnh sát Triệu lái xe từ trong , phanh xe gấp ngay cửa tiệm, nghiêm nghị hỏi: “Đại sư Thẩm, chỗ cô nhận pháp sự ?”
Thẩm Như Như sửng sốt, đó gật đầu: “Có nhận chứ! mà chờ thêm một thời gian nữa, vẫn tuyển phù hợp.” Cô giải thích: “Tuy Huyền Thiên Quan lớn, nhưng để đạo quan vận hành định thì chỉ hai là và Mạch Mạch chắc chắn xuể, cần thêm đạo sĩ chuyên nghiệp. Ban ngày, hầu hết ở cửa hàng, Mạch Mạch sẽ túc trực ở đại điện, tiếp đón tín đồ, tiện thể trông coi đồ đạc và dọn dẹp vệ sinh. Những công việc lớn hơn sẽ chúng tranh thủ buổi tối hoặc sáng sớm. Vấn đề duy nhất hiện tại là… Đạo quan thiếu đạo sĩ chứng nhận chính thức, khả năng pháp sự và chủ trì các đạo tràng. Lỡ như tín đồ tìm đến mời pháp sự mà trong quan , hoặc những dịp lễ tết mà đạo quan tổ chức đạo tràng thì đúng là mất hết thể diện. May mắn , Huyền Thiên Quan mở cửa tới hai ngày, vẫn ai hỏi về chuyện . Cảnh sát Triệu, là đầu tiên đó.”
“Cô định tuyển từ ? Vị đạo sư tóc dài mặc đạo bào pháp sự ?”
“Anh là của Tam Thanh Quan, của ,” Thẩm Như Như xua tay, giải thích: “Hơn nữa, Bách Lý Vô Thù cũng thích những việc , chỉ bắt quỷ trừ tà thôi. Sáng hôm qua đăng tin tuyển dụng lên mạng , buổi chiều gửi hồ sơ xin việc cho . Chắc là sẽ nhanh chóng tuyển thôi, nếu vội thì chờ hai ngày. Nếu chờ thì cứ lên núi Tam Thanh Quan tìm đạo sĩ, cũng thôi.”
Cảnh sát Triệu gãi đầu, bẽn lẽn đáp: “Là chủ căn nhà chuyện tìm đạo sĩ pháp sự. Tiện đường ghé đây hỏi cô một chút, lát nữa sẽ với họ.” mười một giờ trưa, hai lạ mặt tìm đến đạo quan, rằng nhận lịch hẹn phỏng vấn. Mạch Mạch dẫn họ đến cửa hàng ở bên hông cổng phía đông.