Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khác hẳn sự yên tĩnh thường ngày, hai giờ sáng hôm nay tại Vân Vụ sơn vô cùng náo nhiệt.
Mèo Dịch Truyện
Những chiếc xe cảnh sát đồng loạt bấm còi lao tới, gia nhập đội ngũ tìm kiếm. Vì vẫn tìm thấy tung tích hai đứa nhỏ, phạm vi tìm kiếm của họ ngừng mở rộng.
Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu lùng sục vài cánh rừng nhưng kết quả. Không còn cách nào khác, họ đành về Quan gia.
Bà Quan đang ôm con trai, yên trong phòng khách chờ đợi. Thấy hai về mà vẫn bóng dáng hai đứa nhỏ, ánh mắt chị lộ rõ sự thất vọng và nóng ruột chút che giấu. Chị vội vã lao cửa, bậc thềm dõi mắt về phía xa xăm, , miệng ngừng lẩm bẩm trong lo lắng: “Sao vẫn tin tức gì… Hai đứa nhỏ đó thì thể chạy xa chứ?”
Thẩm Như Như bộ dạng thất thần của phụ nữ, liền lúc gì cũng thích hợp. Nếu an ủi khuyên giải, dễ khiến phản kháng cảm xúc, thậm chí tệ hơn là nghi ngờ, gây hiềm khích đáng .
Thế nên cô dứt khoát gì với bà Quan. Cô tự mò bếp, đun một ấm nước nóng rót cho và Từ Dẫn Châu mỗi một ly để sưởi ấm. Từng ngụm nước ấm trôi qua cổ họng, dần lan tỏa xuống dày, xua tan sự mệt mỏi rã rời cả đêm thức trắng.
Một lát , sân nhà vọng đến tiếng ồn ào náo nhiệt. Nhờ sự cố gắng của cảnh sát và các bậc phụ , cuối cùng hai đứa nhỏ cũng tìm thấy và đưa về. Điều khiến bất ngờ là hai đứa nhỏ thực chất hề chạy xa. Chúng chỉ trốn ở một góc trong hậu hoa viên của Quan gia, vô ý ngủ , thế nên thấy tiếng la hét tìm kiếm của lớn.
Hai đứa trẻ nhanh chóng đưa về nhà. Cảnh sát thành nhiệm vụ cũng lập tức rút lui. Vân Vụ sơn một nữa trở vẻ yên tĩnh vốn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-102.html.]
Thẩm Như Như đưa mắt quanh, liền phát hiện Bách Lý Vô Thù còn ở đó. Trong lòng cô dấy lên một...
cảm giác quái dị, cô về phía Từ Dẫn Châu khẽ : “ luôn cảm thấy chuyện hình như đơn giản như .”
Từ Dẫn Châu khẽ nhíu mày, lướt mắt ngoài cửa sổ, hàng lông mi thon dài cong vút ánh đèn mờ ảo chiếu xuống tạo một vệt bóng đổ hình quạt, khiến đối diện khó lòng đoán tâm tư : “Có đến.”
Ngay đó, bên ngoài phòng truyền đến vài tiếng tranh cãi, trong đó còn xen lẫn tiếng của Lão Quan. Thẩm Như Như sửng sốt, ngoài , chỉ thấy một đôi vợ chồng lạ mặt đang đối chất với Lão Quan, gương mặt cả hai bên đều khó coi. Cô ở cạnh cửa một lát, khi đôi vợ chồng chính là cha của bé mất tích thì khỏi giật .
Ngoại hình của cặp vợ chồng vô cùng thu hút, thoạt qua cũng đặc biệt trẻ trung, giống những phụ con lớn đến thế. Hơn nữa, cạnh Lão Quan đang tỏ vẻ thảm hại nền, hai bọn họ càng thêm nổi bật đến chói mắt.
Hai vợ chồng khi nhận điện thoại của bà ngoại bé liền chạy tới. Hai bên gia đình ở ngoài cửa đổ cho vì sơ suất để xảy chuyện với hai đứa nhỏ mà tranh cãi hồi lâu. Tuy nhiên, chồng của cặp đôi vẫn im lặng, lời qua tiếng đều là từ vợ cùng vợ chồng Lão Quan.
Vì miệng lưỡi sắc sảo, chỉ vài câu là chị đổ hết trách nhiệm lên đầu gia đình họ Quan, thậm chí còn cấm Quan Giác đến tìm con trai chị chơi nữa. Trong lời mơ hồ toát lên vẻ cao ngạo, luôn cho hơn khác, cho thoải mái, như một chiếc xương cá nhỏ mắc kẹt trong cổ họng, khó chịu tài nào nuốt xuống .
805 chữ