Triệu Cẩm Thành: "Ồ ~,   chăm sóc cho cô ."
  lời gì để .
Lại vẫn miệng ngại nhưng  thể thành thật gọi cho lão Cố.
Bây giờ trình độ y tế cao như , tháng  báo chí còn đưa tin bác sĩ nhãn khoa  thành công giải  nan đề.
Mắt em    cũng   bẩm sinh, nhất định sẽ  cách chữa trị.
Lão Cố lải nhải đồng ý,  nhắc tới chuyện trong nhà.
"Mấy ngày   con dọn phòng tìm  tấm ảnh . Tấm  chụp khi nào đây?"
Ông  ,  gửi qua một tấm ảnh.
Trong tấm ảnh cũ viền  ố vàng,  nắm tay một bé gái, cúi đầu  em .
Bên cạnh còn  một ông già trong kiểu áo dài Tôn Trung Sơn.
Đêm đó.
  bệnh viện.
Y tá giúp tháo kim,  nửa đêm  mới ngủ   .
Mơ thấy hồi còn nhỏ.
Hồi còn nhỏ, bởi vì công việc của Lão Cố, thời gian  ở trong bệnh viện còn nhiều hơn ở nhà.
Sinh nhật năm  sáu tuổi, giây  ông   hứa đưa  đến công viên trò chơi.
Giây   đẩy bệnh nhân, vội vàng hốt hoảng chạy đến phòng cấp cứu.
 uất lắm, nhưng   .
  xổm trong một góc oa oa .
Cô gái nhỏ   xuất hiện  lúc .
Cô  cầm một gói kẹo, cũng  xổm xuống, rụt rè hỏi : “Anh ơi,    ăn ?”
  đầu , ông lão tóc hoa râm đang  cách chúng   xa, chống gậy,   đang   .
Vài phút , miệng  ngậm kẹo,   ghế dài  nức nở.
Ông lão luống cuống lấy khăn giấy , cẩn thận sờ sờ đầu .
Cô   bên cạnh  lắc lư đôi chân ngắn cũn cỡn, chốc lát gọi ông ơi, một hồi   ơi.
Dỗ cả hai .
Cô  đưa bàn tay mềm mại lau nước mắt cho : “Ông em khỏe ,   để ông dẫn   công viên trò chơi nhé!”
"Hôm nay cũng  thể , nhưng chút nữa em và ông nội xuất viện ."
Cô  áp  tai , thì thầm: "Ông em  ung thư, một tuần  khỏi. Lợi hại ."
Bệnh ung thư...
Cô  còn nhỏ, vẫn  hiểu hai từ   nghĩa là gì.
  .
Bởi vì nhiều cô chú trong khoa điều trị nội trú  qua đời vì căn bệnh .
Ông lão chỉ , hiền từ cầm tay , lau sạch vết đường dính  đó.
Rồi ông xoa mặt cháu gái , hình như  định giải thích.
 chạm  chiếc máy ảnh trong túi.
Đây là quà sinh nhật, ban đầu định chụp bức đầu tiên là ảnh chân dung gia đình.
Nghĩ nghĩ, vẫn lấy : "Để  chụp cho em và ông một bức ảnh."
Thực    chụp hai bức.
Một bức ảnh của hai  họ, và một bức ảnh là cả ba  chúng .
 nghiêng đầu  em .
Cô gái nhỏ   tươi, các đường nét  khuôn mặt khá mơ hồ, chỉ  hai nốt ruồi nhỏ ở khóe mắt là rõ nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-mat-xa-cua-nguoi-mu/phien-ngoai-co-tu-thang-3.html.]
Đến đây, đột nhiên dừng .
Tiếng mở cửa đ.á.n.h thức  dậy.
Bác sĩ  hôm nay    thể xuất viện.
Đầu óc  rối bời, căn phòng nồng nặc mùi t.h.u.ố.c khử trùng khiến    ở  thêm một giây nào nữa.
Lại bất chợt  thấy một cái tên quen thuộc.
 bắt gặp ánh mắt của Vệ Lai,  đầu tiên  rõ dáng vẻ của em .
Đôi mắt  tròn  sáng, bên trong phản chiếu bóng hình của .
Còn  hai nốt ruồi nơi khóe mắt, trùng hợp một cách kỳ diệu với cô gái nhỏ trong mơ.
Không mù ...
Lúc kịp phản ứng  thì    vật  giường.
"Chóng mặt, hai ngày nữa hẵng xuất viện."
Thực sự chóng mặt.
Giận vãi.
Nếu em   bịa  một lời  dối như ,   nhận  em  sớm hơn chút .
Vệ Lai vô cùng hoảng sợ.
Hay lắm, lừa  còn sợ .
 càng tức giận hơn.
Vì   thuận theo lời bác sĩ : "Cô  , trông  chuyên nghiệp."
Em  từ chối ngay, cho đến khi   thêm tiền.
Nháy mắt,  dường như  hiểu tại  lúc đó em  đột nhiên  chịu mát xa cho .
 thuê em  chăm sóc cho .
Thời gian đầu còn hỏi han ân cần, ngày nào cũng ghé  tai  hỏi: "Đói hả? Lạnh ? Có   vệ sinh ?"
Chưa  mấy ngày  lộ nguyên hình,  xiêu vẹo  sô pha nghịch điện thoại.
“Cố Từ Thăng,” Em  ngoe nguẩy chân, hắc hắc  hai tiếng, “  khát.”
"Chờ."
  dậy rót nước, nhất thời  thể phân biệt  ai đang phục vụ ai.
Trong lúc  Lão Cố  đến thăm  vài ,  ba câu  nhắc đến  .
Quan hệ giữa  và cha  cũng   lắm.
Cha  là một  nghiện công việc, còn   là một  nghiện học.
Bà  sinh  khi đang học tiến sĩ, nên tùy tiện tìm một bảo mẫu  ném  cho cô đó.
Sau   nước ngoài vì lý do nghiên cứu học thuật, mấy năm liền  gặp  bà  dù chỉ một .
Chờ đến khi bà  du học về, mở miệng câu đầu tiên là bất hiếu  ba, một là con  nối nghiệp cha .
Là   học tiến sĩ.
  thông minh, cũng    lăn lộn.
Thực sự   dốc lòng nghiên cứu học thuật,  khác là nghiên cứu sinh, còn  là nghiên cứu ch.ế.t (ch.ế.t vì nghiên cứu).
Vì ,  chỉ học đến khoa chính quy đại học.
Ngày  nghiệp, bà  giận đến mức  đoạn tuyệt quan hệ  con với .
 đầu tư tiền  công ty của Triệu Cẩm Thành, bà  cũng  xem trọng.
 thành lập một công ty bảo vệ là  khuyết tật, bà    mất não .
Sau ,  kiếm  một ít tiền, bằng hơn một nửa thu nhập cả đời của họ.
Bà  mới chịu bỏ cuộc.
Những năm gần đây,    còn cố chấp như  nữa, thậm chí còn thường xuyên nhớ   thời gian gần con cái.