Quả đầu tròn trịa, áo khoác lông nhung màu sữa khiến em  tựa như một chú gấu trắng nhỏ.
Trông mềm mại như trong mơ.
 ho nhẹ,   chỗ khác nhưng  khỏi tò mò:
"Mắt cô như  bao lâu ?"
Trên khuôn mặt trắng nõn của Vệ Lai thoáng hiện nét  hổ, một lát  mới buồn bã thở dài:
"Đã nhiều năm ."
 nhắm mắt , hận  thể tự tát  một cái.
Mày đáng ch.ế.t, tự nhiên  hỏi cái   gì!
May mắn hiệu suất  việc của cảnh sát  cao,  để   khó xử lâu lắm.
Họ  tìm  kẻ đập phá cửa tiệm.
Vệ Hoài thực sự cho rằng đó là trò đùa của mấy đứa con nít.
Viên cảnh sát khó hiểu hỏi , "Tốt nghiệp đại học bao nhiêu năm ?"
"Ba năm."
"Ồ", viên cảnh sát hiểu , "Vậy đúng ."
Hèn gì ngốc vãi lon.
Vệ Hoài  khó hiểu nhắc : “Trẻ con bây giờ  lời  lớn lắm”.
Chỉ cách đó một con phố,  mà cửa tiệm  chật kín, cửa tiệm  vắng tanh.
Nên việc bà chủ tiệm massage cứ xồn xồn cũng là chuyện bình thường.
Ghế , vẻ mặt Vệ Hoài dần trở nên nghiêm túc.
Đáng tiếc hai  em ,  800 cái tâm nhãn thì 801 cái    lên mặt.
Nói một cách đơn giản, là thiếu tâm nhãn.
Trước khi Vệ Hoài  cảnh cáo bà chủ, còn  quên lấy điếu t.h.u.ố.c của .
Hắn  vẻ lưu manh ngậm điếu thuốc, tạo hình lồi lõm chẳng  gì, hít một  ho ba cái.
Còn  quên hỏi : “Thế nào,  thấy giống giống khí chất của  ?”
 trầm mặc ngoảnh .
Vệ Lai ở bên cạnh nhỏ giọng : "Các chuyên gia , đàn ông  ho khụ khụ khụ là vô sinh."
Ngón tay kẹp điếu t.h.u.ố.c của Vệ Hoài run lên, lặng lẽ dập, trợn trắng mắt :
"Chuyên gia thì  cái gì!"
Dứt lời,  mang theo mười phần khí thế bước về phía bà chủ.
Vệ Lai ngơ ngác  bên đường.
Ba tên nhóc   tụ  ,   đang bày mưu tính kế gì đó,  thấy   là mưu hèn kế bẩn.
May mắn  phản ứng nhanh, lúc ôm lấy Vệ Lai còn  thể đá  m.ô.n.g nó một cái.
Từ đó về , biểu tình của hai  em họ khi   vô cùng đồng nhất.
Dường như  coi  như  nhà của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-mat-xa-cua-nguoi-mu/phien-ngoai-co-tu-thang-2.html.]
Vài ngày , Triệu Cẩm Thành rủ   nhậu.
Mấy năm , lúc công ty   đang  bờ vực phá sản,   đầu tư tất cả tiền của   đó.
Chính là tự đập tiền đưa  lên vị trí cổ đông lớn thứ hai.
Sau  tận dụng xu hướng của ngành sản xuất,    cho công ty ngày càng lớn mạnh hơn, thậm chí còn trở thành một công ty niêm yết.
Ngoài cổ tức, công ty còn phân cho  mấy tòa nhà, vị trí cực , nên    lo lắng về việc thuê nhà.
Cậu  đeo kính gọng vàng, khóe miệng thường ngậm ý .
 mắng   hư tình giả ý,      mày thì  c.ứt gì.
Đang nhậu,  cửa quán bar   cãi .
Tiếng nhạc lớn  điếc tai cũng  thể lấn át .
Nơi hai      thể  thấy rõ ràng.
Nói là cãi ,  bằng  là đơn phương kiếm chuyện.
Người đàn ông mặc vest  giày da uống  chút rượu, túm lấy  lái  mới kiếm   đ.á.n.h  mắng.
"Câm ? Câm  nó còn dám  đây  màu?!"
"Mấy  như mày chính là sâu mọt xã hội, ch.ế.t càng sớm càng !..."
Hắn  hỏi thăm đủ mười tám đời tổ tông của dòng họ  ,  lái  chỉ cong lưng   mặt đất, yếu ớt bảo vệ đầu của , vẻ mặt thất thần.
Anh   thể  thấy.
 còn  kịp phản ứng, hai tên vệ sĩ  mơ hồ  với giọng điệu kỳ quái: "Ông... ông chủ."
 lập tức hiểu ý vệ sĩ, gật gật đầu: "Đi , kéo xuống  ga  ngầm."
Đám đông vây xem còn tưởng họ là nhân viên bảo vệ tại quán bar, tự động tránh đường.
Có  gần đó thở dài: “Haiz, đều là  bình thường,  họ chỉ kiếm sống thôi mà khó khăn thế ”.
 .
Sao  thể khó khăn đến  .
Triệu Cẩm Thành cụng ly với , chỉ  máy trợ thính mà các vệ sĩ  tháo  ,  : "Bọn họ  tiết kiệm tiền cho  ghê."
  khổ, trong đầu  nghĩ đến một hình bóng khác.
Gấu trắng nhỏ   thấy ,  nhát gan, mát xa cũng chẳng  gì,  khi nào cũng sẽ  bắt nạt như thế  ?
Triệu Cẩm Thành: "Đang nghĩ gì ?"
 buột miệng thốt : “Nghĩ Vệ Lai.”
Cậu  sặc phun một ngụm rượu lên bàn, do dự một lúc mới : “Này   là tên một  ?”
 đỏ mặt,   gì.
Cậu    chằm chằm như   ngoài hành tinh, "Trông thế nào?"
 xoay ly rượu  bàn, nghĩ đến chiếc kính râm cực lớn  mặt em , "Không ."
"Ồ~", Cậu  chợt nhận : "Nhất kiến chung tình."
Cái địt.
    luyến ái não.
 ngụy biện: “ chỉ quan tâm đến em  một chút thôi”.