Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiệm Cầm Đồ Âm Dương - 236

Cập nhật lúc: 2025-04-25 13:42:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q2sAXzsRz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Lập Quốc chậm rãi phả ra một làn khói xám tro, khói thuốc quẩn quanh mặt ông, len lỏi qua đường nét góc cạnh như đang lột trần thứ cảm xúc nén chặt trong đáy lòng.

Tay trái nâng ly rượu Burgundy sẫm màu, ông ta khẽ nhấp một ngụm – chất lỏng lạnh buốt ấy trượt qua cổ họng, để lại dư vị vừa chát vừa nồng, như m.á.u chưa kịp đông của chính cơn thù hận đang sục sôi trong lòng ngực.

Trong đáy mắt ông ta l, dần dần phủ lên một tầng lãnh ý sắc lạnh như băng tuyết giữa tháng Chạp.

Ánh nhìn ấy , là sự truy sát. Như một con mãnh sư vừa thoát khỏi gọng kìm tử vong, đang căng mắt tìm kiếm dấu chân của kẻ đã đặt bẫy mình.

Rất rõ ràng, đây không phải là sự cố ngẫu nhiên, càng không phải tai họa từ trời rơi xuống.

Là có người, ẩn mình trong bóng tối, lặng lẽ giật dây, từng bước đẩy cả nhà họ Tô đến sát miệng vực.

Không phải chuyện tình cờ. Không phải tai nạn. Tất cả đều có chủ ý.

Một tay đạo diễn đang chơi một ván cờ c.h.ế.t người – và quân cờ chính là huyết mạch Tô gia.

Tô Lập Quốc cúi đầu, môi mím chặt, đôi lông mày nhíu lại thành hình mũi kiếm sắc lẹm. Ông ta nghiến răng, bàn tay khẽ run lên vì phẫn nộ, rồi bất ngờ siết chặt điếu thuốc, ngọn tàn lửa bị bóp nát lép bép giữa những kẽ tay – như thể một lời thề độc vừa bị nghiền nát bởi chính người thốt ra nó.

Lửa tắt. Khói tan.

Nhưng hận không nguôi.

Bất kể là ai – chỉ cần dám chạm đến người của Tô gia, ông ta sẽ bắt hắn phải trả giá. Không chỉ gấp đôi. Mà là gấp mười, gấp trăm – cho đến khi hắn quỳ rạp dưới chân ông ta , không còn đủ tư cách cầu xin tha thứ.

Ý định này vừa nổi lên trong đầu , ông ta lập tức nhấc máy. Giọng nói vang lên trong đêm như tiếng chuông nguyện hồn: ngắn gọn, dứt khoát, lạnh lẽo như mệnh lệnh từ Diêm La.

Chỉ vài câu – nhưng từng lời đều là đinh đóng xuống quan tài kẻ thù.

Mạng lưới đã được giăng ra. Con mồi sắp lộ mặt. Và Tô gia – lần này sẽ là bên chủ động ra đòn.

Sau khi ra chỉ thị, Tô Lập Quốc chậm rãi đứng dậy. Mỗi cử động đều nặng nề, như thể ông ta đang kéo lê cả cơ thể đè nặng bởi hàng trăm cơn ác mộng chưa kịp tan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/236.html.]

Cả người mỏi rã rời. Tâm trí căng như dây đàn sắp đứt.

Ông ta không nhớ nổi lần cuối cùng mình được chợp mắt là khi nào.

Từ ngày linh cảm thấy dòng khí u ám đang âm thầm len lỏi vào từng ngóc ngách Tô gia – ông ta chưa từng có nổi một đêm ngủ trọn. Đầu óc lúc nào cũng trong trạng thái cảnh giác cao độ, sẵn sàng phản ứng trước bất kỳ tình huống đột phát nào .

Tô gia không thể gãy vì một cú đánh lén. Nhưng một người đứng đầu mà kiệt sức thì đại cục tất loạn.

Tô gia cần ông ta . Không phải một cái xác lạnh nằm trong phòng bệnh. Mà là một cái đầu tỉnh táo, sáng suốt – có thể nhìn thấy toàn cục giữa màn sương âm mưu dày đặc.

Ông ta cần nghỉ ngơi.

Tô Lập Quốc xoay người, từng bước rời khỏi thư phòng.

Khi vừa bước đến gần cầu thang, Tô Lập Quốc đột ngột khựng lại.

Một âm thanh rất khẽ, thoảng qua như gió lùa trong đêm, len lỏi từ phía dưới vọng lên.

Không lớn. Cũng không rõ ràng. Nhưng đủ để khiến sống lưng ông ta lạnh buốt như có sợi chỉ vô hình vừa nhẹ nhàng quấn quanh cổ.

Ông ta đứng yên.

Trong vô thức làm chậm lại hơi thở của mình .

Ông ta nhíu mày , tập trung tất cả các giác quan đều dồn về âm thanh như có như không ,  như lời thì thầm từ hư không đó.

“Ha… hả…”

Nga

Hình như là ... tiếng cười .

Rất nhẹ. Rất mơ hồ. 

Dường như là của một cô gái .

Loading...