cô   như   thấy gì, nắm c.h.ặ.t t.a.y  kéo  về phía nhà hàng trong làng.
 
Đường rải đầy đá,  cứ đau cả chân.
 
Chu Lục thấy  đến, lập tức chạy  đón:
 
“Hôm nay ăn mặc xinh thế? Còn mang giày cao gót nữa cơ ?”
 
“Nhìn bộ vest của  thế nào? Bảnh ?”
 
 chẳng buồn đáp.
 
   ăn diện gì .
 
Chỉ là đồng phục ngân hàng thôi.
 
Giày cũng là giày của ngân hàng phát.
 
Không  thì trừ lương.
 
Cô  thấy  khí ngượng ngùng, liền  gượng:
 
“Đẹp,  lắm.”
 
“Chu Lục mặc gì cũng , đúng dáng  mẫu mặc đồ.”
 
Rồi cô  quan sát  với Chu Lục một lượt,  đầy ẩn ý:
 
“Nhìn kỹ thì hai đứa đúng là trời sinh một cặp.”
 
“Trai tài gái sắc.”
 
  mặt ,   thấy ba .
 
 lập tức giật tay khỏi cô, chạy đến chỗ họ.
 
 hỏi :
 
“Hôm nay tiệc ai  ?”
 
“Quan hệ  thiết lắm  mà cả con cũng   mặt?”
 
“Là tiệc cưới  tang lễ?”
 
Mẹ   xong cũng sững .
 
Bà  bà  , là do cô  tổ chức.
 
Cô  từ  đến giờ  thích chủ trì, chuyện lớn nhỏ trong nhà phần lớn đều do cô  lo liệu.
 
Vậy nên  cũng  hỏi thêm gì.
 
Khoảng một lúc , khách trong nhà hàng   đầy đủ.
 
Cô   tới, hồ hởi:
 
“Na Na, qua  với cô .”
 
“Anh, chị, hai  cũng  đây luôn.”
 
  kéo lôi lết đến bàn  Chu Lục .
 
 định  , nhưng cô  nắm c.h.ặ.t t.a.y   buông.
 
Người đông,    quen trong làng.
 
Ba   cũng  tiện  lớn, đành  xuống.
 
Rồi cô  bắt đầu “phát biểu”.
 
Nói loanh quanh vài câu, đại khái là hôm nay ngày lành,   tụ tập ăn uống vui vẻ.
 
Nói xong thì vỗ tay một cái:
 
“Dọn món !”
 
Rồi  phịch xuống.
 
 tưởng  chỉ là bữa ăn gia đình bình thường, ăn xong là  về.
 
Vì thế  bắt đầu ăn  nhiệt tình.
 
Ai ngờ càng ăn,  bên cạnh càng nhét cho  càng nhiều phong bì đỏ.
 
 cứ ăn, họ cứ nhét.
 
Còn   tươi  , như thể cực kỳ hài lòng.
 
 hỏi:
“Dì ơi, cháu nên gọi dì là gì ạ?”
 
“Cháu  học xa, ít về nhà, nhiều bậc trưởng bối cháu quên mất .”
 
Người đó   liền  khoái chí:
 
“Trời ơi, dì thích con bé  ghê á!”
 
“Nhanh thế mà  chuẩn  đổi cách xưng hô  hả?”
 
 cau mày, cảm thấy  gì đó sai sai.
 
Ngay  đó,  tay   ép đeo một chiếc vòng ngọc.
 
Bà  :
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiec-gia-dinh-bien-thanh-bay-dinh-hon-toi-quyet-quay-duc-nuoc/2.html.]
“Gọi  , gọi một tiếng  là  .”
 
 c.h.ế.t lặng.
 
Lập tức  bật dậy, chạy về trốn  lưng .
 
Cô  thấy bại lộ, cũng  thèm giả vờ nữa.
 
Đứng dậy  thẳng:
 
“Na Na, bất ngờ ? Vui ?”
 
 sửng sốt:
“Vui cái gì? Ý cô là gì?”
 
Cô   khẩy, bắt chước trong phim, dùng đũa gõ  ly rượu cao, cất giọng long trọng:
 
“Hôm nay là lễ đính hôn của Na Na nhà chúng  và công tử nhà họ Chu.”
 
“Nào, nâng ly chúc mừng...”
 
Chưa kịp  xong câu “chúc mừng”,    cầm nguyên cái đùi gà phang thẳng qua.
 
“Chúc mừng cái đầu cô !”
 
Rồi   đảo mắt, túm cổ áo   dậy, quát:
 
“Sao   gì? Cô hỏi con kìa,  vui ?”
 
Mẹ  nổi tiếng tính khí thất thường, suýt nữa  bật  vì sợ.
 
Thấy  nhát gan như , bà  càng bực.
 
Bà liếc sang cô , giả vờ  :
 
“Xin  nha, con bé dại, quên mất vẫn còn bà cô vô tích sự như cô .”
 
Rồi mỉa mai:
 
“Cô hỏi nó  vui  đúng ?”
 
“Để  trả lời — vui .”
 
“...  thế  thì  khi nó mới vui đó.”
 
 
Cô   mà ngơ ngác.
 
Giây ,   hất mạnh tay—lật tung cả bàn tiệc.
 
Gào lên:
 
“Sao hả? Định biến con gái  thành  Nhật chắc?”
 
“Cái lễ đính hôn khỉ gió gì, giải tán hết !”
 
Mẹ  mắng xong thì kéo  bỏ .
 
 cô  mất mặt, sống c.h.ế.t cũng  cho chúng  rời khỏi.
 
Thế là  mặt bao nhiêu , cô  bắt đầu  sức tâng bốc:
 
“Chị dâu ,   em  chị …”
 
“Na Na nhà  cũng hai mươi ba , chớp mắt là ba mươi,  lấy chồng sớm thì      giành mất hết.”
 
“Em thấy  là   m.á.u mủ, mới  mặt giới thiệu con trai nhà họ Chu cho nó.”
 
Mẹ  vốn cực kỳ ghét bà cô , chẳng buồn lên tiếng.
 
Chỉ liếc mắt  hiệu cho ba .
 
Ba  lập tức bước , đóng vai  hòa giải, khoát tay :
 
“Na Na nhà  còn nhỏ,  cần vội .”
 
“À mà… Xuân Lệ nhà cô cũng tới tuổi lấy chồng  nhỉ?”
 
“Nó còn lớn hơn Na Na mấy tuổi cơ mà?”
 
“Hay để Xuân Lệ thử tìm hiểu Chu Lục xem ?”
 
Vừa  đem con gái   đỡ đạn, cô  lập tức nổi đóa:
 
“Xuân Lệ đang ôn thi cao học,   thời gian yêu đương!”
 
“Na Na chỉ học đại học, học vấn tầm thường, tương lai chẳng  tiền đồ gì. Nếu  cưới sớm đổi vận, thì cả đời cũng chỉ  nhân viên quèn ở ngân hàng thôi!”
 
Ba   tức giận,  lạnh một câu:
 
“Cô sốt ruột gả giúp nhà họ Chu như , chẳng lẽ là  xin việc cho Hùng An  trướng ông chủ Chu ?”
 
“Nghe  thằng Hùng An nhà cô sắp  nghiệp trung cấp đúng , định lấy con gái   vật hy sinh đổi chác hả?”
 
Cô    trúng tim đen, mặt lập tức đỏ bừng.
 
 bà   chịu nhận, còn định tiếp tục tranh luận với nhà .
 
Tiếc là ba  cao gần mét chín, nặng hơn 90kg,  hình vạm vỡ như cột trụ.
 
Ông  chắn  mặt cô, giọng trầm và đầy uy lực:
 
“Tần Chi Phương, cô mà còn can thiệp  chuyện của Na Na nhà , đừng trách   nể tình m.á.u mủ!”
 
“Tốt nhất cô  điều một chút, đừng bắt   dọn đống rác cho cô nữa.”