Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư, Biệt Đội Sát Thủ Phá Đảo Mạt Thế! - Chương 117: Nhân Tuyển Điếm Trưởng

Cập nhật lúc: 2025-11-05 07:56:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối, Bạch Yêu Yêu trở về gian liền xuống bên bờ suối tu luyện, vốn là định ở bên cạnh Đại Thánh.

Không ngờ, phát hiện hiệu quả tu luyện ở đây thậm chí còn hơn cả trong tiểu mộc ốc?

Bạch Yêu Yêu lập tức cảm thấy chịu thiệt thòi lớn, đúng là đồ ngốc, nghĩ tới lý do vì lũ thú thích ngủ vây quanh dòng suối chứ...

Ngay cả Đại Miêu, vốn ghét Cậu Vàng, cũng dời ổ đến gần khu vực suối nước. Huyền Thất thì còn đào ổ ngay trong lòng suối.

Bạch Yêu Yêu trực tiếp lấy một chiếc giường kê xuống bên cạnh, từ nay về sẽ ngủ ở đây.

Cướp địa bàn với lũ thú cũng chẳng hổ.

Thế là, chỗ vốn rộng rãi càng trở nên chật chội hơn...

......

Nửa đêm, Đại Thánh tỉnh dậy, kinh ngạc phát hiện những bỏ rơi, biến thành thú zombie, mà còn trở về trong gian.

Quay đầu , Bạch Yêu Yêu đang ở xa, đây chẳng là vì ở bên mà chủ nhân mang cả giường ngoài , hu hu, cảm động quá...

Bạch Yêu Yêu ngủ sâu lắm, thấy tiếng động liền mở mắt , thấy Đại Thánh đang , những giọt nước mắt to như hạt đậu rơi lã chã ngừng, như mất tiền mua , khiến cô giật bật dậy.

Vội vàng hỏi: "Đau chỗ nào , Đại Thánh!"

Đại Thánh vội vàng lau nước mắt, dùng sức lắc đầu.

Bạch Yêu Yêu lúc mới yên tâm, . Cô tưởng con khỉ là vì vết thương đau, do dự một chút, ném cho Đại Thánh một cây kẹo.

Trong Ám Dạ, bất kỳ ai thương đều ăn kẹo, tuy chẳng tác dụng gì, nhưng ít cũng là một sự an ủi, một cảm giác 'nghi thức'.

Đại Thánh nắm chặt cây kẹo , , đây là kẹo, đây là sự sủng ái của chủ nhân dành cho !

Có lẽ vì cơ thể vẫn còn khá yếu, lâu chìm giấc ngủ.

......

Sau khi thức dậy, Bạch Yêu Yêu liếc Đại Thánh, thấy vết thương đỡ hơn nhiều, liền khỏi gian.

Muốn khỏi hẳn trong một sớm một chiều là khó, nhưng chỉ cần nguy hiểm đến tính mạng, suối nước ở đây, sẽ ngày hồi phục.

Vừa bước khỏi phòng thấy Hầu Tử đang giúp Tiểu Mễ luyện chiêu.

Cả hai đều dùng dị năng, tay đ.ấ.m đá, qua đôi co. Chỉ là Tiểu Mễ dù dùng dị năng, pháp vẫn nhanh nhẹn hơn nhiều, đ.á.n.h lâu một chút, Hầu Tử đuối sức.

"Giỏi đấy, hai chăm chỉ thế, dậy sớm ." Bạch Yêu Yêu đợi hai dừng tay mới lên tiếng.

"Yêu tỷ, Đại Thánh thế nào ?" Hầu Tử chạy đến hỏi.

Bạch Yêu Yêu trả lời: "Đã , nhưng vẫn cần thời gian hồi phục, cứ từ từ dưỡng thương ."

"Tốt , thì quá, em thực sự cả đêm ngủ ..." Hầu Tử .

"Thả đó lo lắng vô ích, chi bằng ngoài luyện tập với ." Tiểu Mễ cũng .

Bạch Yêu Yêu chép miệng: "Tiểu Mễ ca quả là Vua Chăm Chỉ một của Ám Dạ!"

"Ôi, em tử tế sư phụ, Yêu tỷ gọi em là ca !" Tiểu Mễ đột nhiên thét lên.

Một tiếng hét trực tiếp đ.á.n.h thức tất cả dậy, , khỏi gọi từng một.

Bạch Yêu Yêu sân , xem trong mấy bưu kiện tháo những gì, hôm nay tường vách các thứ chắc là quét vôi xong , thể bày đồ trong, bàn định giá cả các thứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tich-tru-chuc-ty-vat-tu-biet-doi-sat-thu-pha-dao-mat-the/chuong-117-nhan-tuyen-diem-truong.html.]

Đẩy cửa xem, Trần Tĩnh và Đại Tráng đang việc , mấy thùng carton tháo dỡ bên cạnh là họ dậy từ khá lâu .

"Sao sớm thế?"

Bạch Yêu Yêu tuy hỏi , nhưng trong lòng khá hài lòng, nhân viên chăm chỉ, ông chủ thể ngơ, cũng nên khen ngợi họ đôi chút chứ?

Hơn nữa, cung cấp điều kiện như , ăn ở hầu như đều là hạng nhất, việc tháo bưu kiện cũng nguy hiểm, trong phòng thậm chí còn máy sưởi, trong tình hình hiện tại mà , tuyệt đối xứng danh là công việc tiên cảnh.

"Chị Tĩnh dậy việc từ lúc trời sáng, em ngủ quên, dậy một lúc..." Đại Tráng bĩu môi, hối hận .

Trần Tĩnh vội vã vẫy tay : "Chị dậy sớm là vì chị chậm, em tháo nhanh, dù dậy muộn hơn một chút thì cũng ít hơn chị."

Đại Tráng mới vui vẻ gật đầu, vỗ vỗ cơ bắp của .

Bạch Yêu Yêu đương nhiên là ông chủ hắc tâm, cô chỉ cần thái độ mà thôi.

Liền : "Mỗi ngày bắt đầu việc bữa sáng là ."

Bạch Yêu Yêu nhướng mày, phát hiện bên cạnh một cuốn sổ, đó ghi chép rõ ràng loại hàng hóa tháo , thậm chí còn cả hiệu, phía còn ghi cả điểm cần thiết để đổi loại vật phẩm đó ở căn cứ...

Trần Tĩnh giải thích: "Em tóm tắt sơ qua một chút, cũng dùng ."

Dừng một chút, Trần Tĩnh bổ sung: "Là tối hôm qua lúc nghỉ ngơi em đấy, ảnh hưởng đến thời gian việc."

Trần Tĩnh điều, và cũng thông minh, cách thể hiện điểm mạnh của , những việc lao động chân tay giỏi, nhưng việc kinh doanh và giấy tờ thì thành thạo.

Đội trưởng Bạch tự nhiên tháo bưu kiện để chơi, chắc chắn là bán chúng, hôm qua đến chuyện về cửa hàng các thứ, liên tưởng một chút là hiểu.

Việc quá hợp với , thế là gần như cả đêm ngủ, sắp xếp tất cả vật phẩm , hy vọng Đội trưởng Bạch thể phát hiện chỗ dùng của .

Có thể thuê lâu dài, và con trai cũng thể một công việc định lâu dài.

Bạch Yêu Yêu thực sự khá bất ngờ, mở cửa hàng chỉ là một ý niệm, các giờ đều kinh nghiệm tương tự, nhiều chi tiết nghĩ tới, việc khảo sát thị trường gì đó càng thời gian.

Không ngờ Trần Tĩnh con mắt tinh tế như , quả nhiên, thông minh vẫn yêu quý hơn.

"Trước mạt thế chị nghề gì?" Bạch Yêu Yêu hỏi.

Đại Tráng giơ tay : "Em nhớ nữa..."

Bạch Yêu Yêu đảo mắt, : "Ta hỏi ."

"Ồ..." Đại Tráng ngây ngô , tiếp tục tháo bưu kiện, hé, cái thú vị đây, bên trong là gì nhỉ!

"Em đây kinh doanh." Trần Tĩnh quá nhiều, rằng từng bao nhiêu cửa hàng, bao nhiêu bản lĩnh, bao nhiêu năng lực, chỉ cảm thấy Đội trưởng Bạch loại quá để ý những chuyện đó, hiện tại thể gì mới là quan trọng nhất.

"Thảo nào." Bạch Yêu Yêu suy nghĩ một chút, : "Chúng định mở một cửa hàng trong căn cứ, bán những thứ tháo từ bưu kiện, việc giao cho chị phụ trách, ?"

Trần Tĩnh lập tức mừng rỡ, quả nhiên đúng như nghĩ. Thế thì quá, bản và con trai những ngày tháng tiếp theo chỗ dựa , Đội trưởng Bạch đúng là quý nhân của !

Vân Vũ

Thế là vội : "Em ạ, đây là việc em giỏi nhất!"

Bạch Yêu Yêu gật đầu, kỳ thực mà , mở cửa hàng trong căn cứ, cho dù Đại Tráng mở cũng lỗ, bởi vì căn bản cạnh tranh...

Cửa hàng chính thức bán đồ gì cũng cung đủ cầu, lúc nào cũng cháy hàng đóng cửa.

Hơn nữa, trong căn cứ ngày càng đông, thế nào cũng thấy lãi, thêm nữa hàng hóa của vốn là hàng 'mua đồng', mặt bằng cũng chẳng tốn kém gì.

"Được, thôi, ăn cơm ." Bạch Yêu Yêu gật đầu .

 

Loading...