Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 75: Đứa kiêu ngạo nổi giận rồi
Cập nhật lúc: 2025-10-12 02:11:55
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Vân Nguyệt vuốt mũi khẽ, trong lòng cũng thích lắm rốt cuộc Lưu Đại Khôi theo nàng đào tới cái trung tâm tài phú .
Nơi đó chắc chắn giờ chỉ còn thành một đống hoang phế.
Xem như phá hỏng “chén cơm sắt” của Lưu Đại Khôi và bọn họ .
Theo cách xưa khai thác bạc, với hàm lượng quặng thế , ít nhất cũng đào mươi hai mươi năm mới xong.
Vậy mà Thẩm Vân Nguyệt thu sạch chỉ trong chớp mắt.
Đám cùng về đến đại xe điếm gây náo động.
Con heo rừng to thật, tiệm mua ngay.
Khỉ con với A Tứ và Phong Bố chính là những săn con heo.
A Tứ hỏi ý Thẩm Vân Nguyệt:
“Của chúng bán một nửa ?” nàng thấy trong kho cửa tiệm thức ăn cũng chẳng còn là bao.
Nhà bên cạnh gã háo sắc hung hãn, nếu bán chút, e khó giữ hòa khí.
Nghe nàng bán nửa phần, nhà họ Hà cũng quyết định bán nửa.
Có lòng.
Nhánh lớn nhà họ Hà trợn mắt mắng:
“Bạc bạc đều nhánh hai của nhà các hao hụt , còn mặt mũi nào mà bán!
Số bạc Vương phi Quận vương Thụy cho ? Sao chỉ đồ của nhánh các trộm, chứ nhà khác ai lấy gì ?”
“Lợi ích đều rơi nhánh hai của các , còn dám ý kiến? Mau mở xưởng nhuộm cho các xem!”
Một trận trách móc khiến mấy nhánh hai câm nín.
Bà lão phu nhân nhánh hai cũng oán ỏng thôi, bà nào kẻ trộm chỉ nhắm riêng tiền bạc của hai con? Nghĩ tới tức nghẹn đến toát cả m.á.u (chém nhẹ: tức đến ...).
Bà cô thứ hai bên nhà họ Hà thì thu như rùa rụt đầu, chẳng dám hé răng thêm.
Khỉ con thịt heo chia chẳng thể một ăn, chắc là chia cho mấy quan nha.
“Nói thật, phần của bán nữa. Cùng ăn cho vui.”
Bành mặt lở loét (Bành ca) tấu một :
“Bán một nửa, để nửa cho em ăn. Có sắp cưới , bán lấy bạc để dành, về nhà để lo chuyện gả chồng cho mày.”
Khỉ con sờ chỗ Bành ca tẩn, ngố:
“Nghe sếp , cũng ôm vợ ngủ lắm chứ.”
Râu mép hình tám ha ha :
“Khỉ con, mày vẫn còn non nớt đấy ? Hay để tao kiếm cho mày một đứa võ công , dạy dạy mày thế nào?”
“Đầu thì vẫn để mày giữ nhé, tao cần.”
“Ha ha ha, mấy cô gái trẻ gì thú vị ? Ra ngoài tìm mấy cô chơi trò mới . Còn lấy vợ thì cứ tìm mấy cô hiền lành ngoan ngoãn mà cưới.”
Râu mép hình tám liếc mắt lấm lét mấy cô nhỏ, dáng như quả đào non.
Chỉ liếc một cái là ngay quả đào nào ngon.
Đó là kinh nghiệm bao năm đưa đám đày, nhất là mấy cô trong gia đình quý tộc, vóc dáng và “kỹ thuật” đều hàng đầu.
Khỉ con râu mép hình tám nhăng cuội nữa.
Chạy sang với A Tứ rằng phần của cũng bán một nửa.
Ba bàn bạc một lúc.
Quyết định bán nửa con lợn rừng.
Nửa con còn chia cho ba nhà.
Một tưởng như , sẽ chia vài cân thịt.
Trong lòng vui mừng nghĩ rằng chuyện .
Ai ngờ thì .
Không tránh khỏi bằng lòng.
“Ít nhất mỗi nhà còn hai cân thịt. Sao thì một cái xương cũng cho?”
“Ngày càng mất tình .”
Thẩm Từ Thông đang xem mổ lợn, đầu .
“Lần mấy cứu các , dựa mà đòi chia thịt?
Tình là cái gì? Ăn no ? Hay mặc ấm ?”
“Nếu cô gái Thẩm, các đến khoai lang cũng mà ăn .” Tiểu Lục Tử nghiêm giọng mắng.
Cái roi trong tay quất xuống đất.
Tạo những tia nước đục b.ắ.n lên xem.
Thẩm Vân Nguyệt thấy g.i.ế.c lợn , xem nữa nên về giường chung.
Phó Huyền Hành mặt đen sì.
Thẩm Vân Nguyệt cởi áo choàng tre, trèo lên giường.
Nhìn sắc mặt tối sầm như đòi nợ lấy tiền .
Không khỏi hỏi :
“Ai bắt nạt ?”
Phó Huyền Hành mắt cũng nhúc nhích, lật lưng thèm để ý Thẩm Vân Nguyệt.
Thẩm Vân Nguyệt:... Một thằng kiêu căng.
Ánh mắt hỏi dõi về phía ông lão họ Thẩm quanh đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-75-dua-kieu-ngao-noi-gian-roi.html.]
Ông lão Thẩm vẫy tay tỏ ý . Ông rời giường, khoác áo choàng xem mổ lợn.
Phần lớn nhà Thẩm đều ngoài .
Chỉ Lưu Phi Phi vì sợ chạm bụng nên dám xuống giường, mãi giường chung.
Lưu Phi Phi thấy khí , mặt nhắm mắt giả vờ ngủ.
Thẩm Vân Nguyệt đẩy nhẹ Phó Huyền Hành.
“Giận ?”
Anh yên động đậy.
Thẩm Vân Nguyệt đưa tay gãi ngứa, nhưng Phó Huyền Hành vẫn động.
Cô đối mặt với , mặt đối mặt.
Lại véo mũi .
“Xem là giận ?” Thẩm Vân Nguyệt tự với : “Chàng nhỏ của , xin hỏi vì giận?”
“Không thì chỉ giận trong lòng thôi. Dù cũng , phạm tiếp.”
Anh ngáp một cái.
Thẩm Vân Nguyệt ngủ .
Phó Huyền Hành mở mắt, bàn tay đặt lên nửa mặt của cô.
“Sao cô về mà cho để xem mặt?”
Rõ ràng là lo lắng Thẩm Vân Nguyệt, lời nóng nảy.
Thẩm Vân Nguyệt:...
“ một lúc nhớ thôi.”
“Hừ, cô phiền , nghĩ chỉ là đồ vô dụng phiền cô.”
Thẩm Vân Nguyệt nghiêng , đầu mũi đối đầu với cánh mũi .
Trong lòng nghĩ nếu là một phản diện bệnh hoạn, cô chẳng chịu phục vụ thằng kiêu căng .
“Phó Huyền Hành, đừng vô lý thế, mắt nào mà thấy chê ?
Hơn nữa, cho phép nhỏ của là đồ vô dụng.”
Cô nghiến tay véo tai mạnh mẽ. Véot xong còn chui lòng véo tiếp.
Phó Huyền Hành vẫn mặt tối như mực.
“Nếu suy nghĩ đó, nhớ .”
Thẩm Vân Nguyệt bận tâm nữa.
Mở miệng c.ắ.n cằm , c.ắ.n chặt đến khi cảm nhận sự chịu đựng của mới thả .
Trên cằm hai hàng dấu răng nhỏ.
Phó Huyền Hành sờ lên dấu răng, : “Cô thuộc con ch.ó ? Ồ , cô thuộc con khỉ.”
“Lần bậy còn c.ắ.n nữa.” Thẩm Vân Nguyệt xong, đưa cả hai tay lòng .
Phó Huyền Hành thì thầm:
“Đưa chân đây, sưởi ấm chân cho cô.”
“Không, đang giận , thèm chuyện.
là tiểu kiều thê của Phó Huyền Hành, hổ ?”
Nói còn liếc một cái.
Phó Huyền Hành ngờ gặp như ? Thông thường con gái đều giữ thể diện.
Dù kết hôn, lý cũng chuyện như Thẩm Vân Nguyệt thế.
“Cô là con gái.”
“ , cũng con gái mà.” Thẩm Vân Nguyệt trong lòng , cũng nhỏ dần.
Hơi thở trở nên nhẹ nhàng dài lâu.
Phó Huyền Hành bật khẽ, cô dễ dàng hóa giải sự khó chịu của .
“Cô con khỉ, cô là con cáo láu cá.” Anh mái đầu chỉ lộ của Thẩm Vân Nguyệt mà nhỏ.
Cảnh tượng lọt mắt Hòa Lộ Thương và Hòa Lộ Tuyết.
Hòa Lộ Thương mím môi, trong mắt đầy ghen tỵ.
Cô ngờ Phó Huyền Hành dịu dàng với Thẩm Vân Nguyệt như .
Cô phát điên nghĩ:
Cô điểm nào hơn ?
Ban đầu nghĩ Phó Huyền Hành chỉ là đồ vô dụng, ý gì với , Hòa Lộ Thương kích thích sự ganh đua.
Cô giành trái tim Phó Huyền Hành.
Khác với Hòa Lộ Thương,
Hòa Lộ Tuyết ngạc nhiên những sắc đen xen lẫn vàng, tím đầu Phó Huyền Hành.
Rất hấp dẫn.
nghĩ đến việc Thẩm Vân Nguyệt phản kích, giờ cô dám dễ dàng tay.
Chỉ lén lút nghĩ sẽ tìm khác .
Đợi khi mạnh hơn sẽ đối phó với Thẩm Vân Nguyệt.
Bên ngoài truyền đến tiếng cãi vã.