Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 54: Tiểu phu khuân viên của Quận vương Thụy cố tình gây khó dễ người nhà họ Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-10-07 23:21:35
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Vân Nguyệt trong lòng hiểu rõ, e rằng từ nay trở đường của nhà họ Thẩm sẽ càng thêm gian nan. Nàng nhẹ giọng :

“Mọi xếp hàng lấy cơm .”

Phó Huyền Đình vội dậy, cùng với mấy của Thẩm Chu thị xếp hàng.

nhà họ Bành và họ Lục chen ngang, họ.

“Mau tránh , đây cũng là chỗ các ?” Một đàn bà gầy guộc của họ Lục xô mạnh Thẩm Chu thị.

Thẩm Chu thị giấu giọng ôn tồn nhưng kiên quyết:

xếp hàng mà.”

“Vậy thì ? Nhà họ Thẩm đến thăm, bắt nạt công khai như ?” Người đó ngược xuôi, vô cùng hỗn hào động tay động chân.

Rõ ràng họ gọi là “cố nhân” đến đây là để giúp Phó Huyền Hành nới lỏng cơ bắp.

Những đều tinh ranh.

Thấy bạn yếu thế, lập tức tranh thủ đạp cho vài cái.

Mấy phụ nữ bên cạnh cũng chen lấn tới.

Thẩm Chu thị thấy Thẩm Vân Nguyệt tiến lên, suy nghĩ một lúc lui vài bước.

Một bước lui khiến khác đều chen lên mặt nhà họ Thẩm.

Tiểu phu khuân viên phát đồ ăn liếc , ánh mắt mang theo nụ mỉa mai.

Mấy xếp hàng đều tinh ý, ý đồ của tiểu phu khuân viên ?

Xếp hàng như , nhà họ Thẩm đành cuối cùng.

Phó Huyền Đình bực tức chạy lên một :

“Mấy ? Rõ ràng là xếp , các bắt nạt ?”

“Bắt nạt cô thì ?” Có phun nước bọt mặt cô.

Cũng cô bằng ánh mắt khinh bỉ.

“Mặt mũi gì mà dám chung với chúng , xem những chuyện gì.”

“Đồ Hồn hạ hổ, chẳng cách chưng bộ dạng cợt nhả mặt phó sai ? Giờ phó sai tHồm để ý cô, cô chen chung với ?”

“Cũng nên tự hỏi xứng ?”

, hồi đó xe ngựa ăn bánh bao, giờ gan thì ?”

...

Khi yếu thế, lời cũng thể c.h.ế.t chìm.

Phó Huyền Đình lấy tay áo lau nước mắt, đáp thế nào.

Cô tức giận bọn họ: “Các bắt nạt quá đáng .”

Bên cạnh nhỏ giọng :

“Thôi đừng nữa, Quận vương Thụy và phu nhân đang ở trang trại. Phó Huyền Đình dù cũng là em họ Quận vương, nếu cô lóc kêu cứu, chúng chịu nổi .”

Người cố ý chọc tức Phó Huyền Đình.

Bên cạnh nhạo:

“Vậy chẳng nhờ họ lo liệu chút ? Dù cũng chút quan hệ họ hàng.”

Mọi xung quanh đều cợt cô.

Phó Huyền Đình lòng nhen lên hy vọng.

, cô còn họ ở đây.

xếp hàng nữa, vội vã chạy khỏi kho.

tìm Quận vương Thụy, dù cũng là quan hệ m.á.u mủ.

Cô khác với Phó Huyền Hành.

Một cô gái thể ảnh hưởng gì đến y.

Trong cái gió lạnh buốt, cô nheo mắt về phía sân chính sáng rực đèn.

Phó Huyền Đình kéo váy chạy tới.

Người trong kho ngờ cô thật sự .

hoài nghi:

“Phó Huyền Đình thật sự tìm chỗ dựa ?”

“Hừ, chỗ dựa? Nếu cô tìm chỗ dựa thì còn bằng nhà họ Hà tìm chắc chắn hơn.”

Người trả lời để ý, bĩu môi châm chọc:

“Tin tin, lát nữa cô chắc chắn sẽ tát mặt.”

Mọi mặt thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn mong như lời họ , Phó Huyền Đình tìm chỗ dựa.

Khi nhà họ Thẩm nhận lấy bánh ngô, trong giỏ chỉ còn năm sáu chiếc bánh ngâm trong nước ôi thiu.

Thùng cháo loãng còn chẳng nổi hạt gạo.

Thẩm Chu thị và Thẩm Lỗ thị ở đầu hàng.

Phía hai ba mươi nhà họ Thẩm.

Tiểu phu khuân viên phát bánh ngô hổ thẹn :

“Mấy đến muộn , bánh ngô còn nhiều. Hay là mấy chia ?”

Tiểu phu khuân viên trực tiếp cầm giỏ bánh, một tay đảo lên.

Bánh trong giỏ lăn lóc đất, một tiểu phu khuân viên khẩy:

“Người nhà họ Thẩm thật cao ngạo. Ghét bánh ngô ở trang trại Quận vương Thụy nên chịu nhận, đổ bánh đất.”

Thẩm Chu thị:...

Thẩm Lỗ thị:...

Mọi nhà họ Thẩm:... Đây rốt cuộc chuyện gì ?

Mọi xung quanh:...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-54-tieu-phu-khuan-vien-cua-quan-vuong-thuy-co-tinh-gay-kho-de-nguoi-nha-ho-tham.html.]

Đội râu mép hình chữ B lạnh lùng :

“Nếu ăn thì đói .”

“Làm để nhà họ Thẩm đói ? Nghe đường họ bắt nạt nhà họ Hà, báo cáo phu nhân Quận vương để chọn mấy cái bánh mềm gửi sang.”

“Phải chiều lòng nhà họ Thẩm, thể chỉ bắt nạt nhà phu nhân Quận vương .”

“Bánh thì để khác ăn.”

Nhìn bánh ngâm nước ôi thiu đất, vài bên cạnh lao tới như sói đói.

Thẩm Chu thị cũng vớt lấy.

dám.

Cây roi của cai ngục quất lượn đầu, chỉ cần bà động tác là lập tức ăn roi.

Nhà họ Thẩm ai cũng rầu rĩ.

“Phó sai, chúng hỏng lương thực.” Thẩm Chu thị bánh nhặt hết, mặt đầy phiền muộn.

Dù bánh dở cũng còn hơn đói bụng.

Dù mấy ngày nay họ đói, nhưng cũng thể lãng phí đồ ăn như .

“Ha ha ha, ý chị là chúng cố tình cho bánh ngô ?” Tiểu phu khuân viên khiêu khích.

Thẩm Chu thị lùi một bước, lắp bắp :

ý đó.”

Thẩm Vân Nguyệt từ góc bước :

“Ông nội, bà nội, , các về .”

Mọi nhà họ Thẩm do dự một chút, cuối cùng vẫn lời Vân Nguyệt .

Thẩm Chu thị thở dài.

Bà đói cũng , nhưng Lưu Phi Phi đang mang bầu thể để đói.

Còn những đứa trẻ nhỏ tuổi nữa.

“Cô Thẩm, thật to gan. Nhìn vẻ hài lòng với chúng ?” Tiểu phu khuân viên mắt đầy vẻ hiểm nguy, họ cô gái lùn nhỏ dạng .

Dám đ.á.n.h thương Chu Chí Anh và nhỏ Chu Tiểu.

Thẩm Vân Nguyệt bước tới, chậm rãi đang , khẽ phì một tiếng lạnh.

Đỡ Thẩm Chu thị đang cuối hàng trở .

“Dừng .”

Tiểu phu khuân viên vốn nghĩ của phủ Quận vương Thụy, địa vị hiển nhiên cao hơn khác.

Giờ một cô gái lưu đày phì lạnh, chịu nổi?

Thẩm Vân Nguyệt vẫn tiến lên.

Tiểu phu khuân viên bước tới c.h.ử.i bới:

“Một thứ dân dám hỗn với chúng . Thật để ý, chẳng là x.úc p.hạ.m phủ Quận vương ?”

Đằng cầm gậy đ.á.n.h tới.

Người nhà họ Lỗ bên cạnh hốt hoảng kêu lên.

Thẩm Vân Nguyệt cảm thấy bóng tối phủ xuống, giơ tay đỡ gậy đang rơi.

Liền một cú đá gót thẳng tới, tiểu phu khuân viên đá ngã cử động .

Mọi đều sững sờ.

Cô gái sức mạnh nhỏ.

“Nếu tay thì cứ thẳng. Phủ Quận vương Thụy ngoài việc đòn lưng thì còn gì?” Vân Nguyệt trong lòng Phó Huyền Hành e rằng hành hạ.

Miệng nàng lời .

Dùng gậy trong tay mạnh mẽ đập xuống chiếc thùng gỗ.

Hai cái thùng lập tức vỡ tan.

Những cai ngục khác gì, chỉ nhóm râu hình chữ B nhưng thấy đều liên quan, cuối cùng nhịn đ.á.n.h Vân Nguyệt.

Lúc .

Thẩm Vân Nguyệt sẵn sàng đ.á.n.h tới cùng.

Chỉ cần bọn họ động thủ nữa, nàng sẽ tận dụng đồ trong gian đ.á.n.h .

“Chuyện gì ? Đến trang trại cũng là khách, đ.á.n.h với khách?” Người cửa hỏi, ánh mắt xảo quyệt về phía Vân Nguyệt.

“Quản sự, thực sự là nhà họ Thẩm điều.” Tiểu phu khuân viên bò dậy, cúi .

Quản sự vuốt bộ râu ngắn lạnh:

“Khách điều thì cũng chẳng để ý. Báo cáo chuyện cho quản sự bên cạnh phu nhân Quận vương.”

“Vâng.”

Quản sự , đến cửa lạnh lùng về phía Vân Nguyệt.

Cuối cùng gì mà rời .

Mọi cũng hiểu , phủ Quận vương Thụy rõ ràng trả thù nhà họ Hà.

Nhà họ Thẩm e rằng sẽ yên.

Nhà họ Thẩm im lặng đống rơm, may mà cả nhà trong góc, ai dám tới khiêu chiến với Vân Nguyệt.

Hương Linh cạnh Như Y nương, nghiêng đầu Vân Nguyệt lạnh lùng.

Trong lòng cô rõ như gương, nghẹn ứ khó chịu.

Nếu dũng khí như Vân Nguyệt, con An của đến nỗi hại c.h.ế.t.

Nghĩ , Hương Linh cúi đầu c.ắ.n bánh ngô.

Ánh mắt lạnh lẽo liếc Văn chị, tặng cho cô nụ đầy mưu mô.

Làm Văn chị sợ đến ôm cổ Như Y nương, mặt dám .

 

Loading...