Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 51: Dọn trống nhà mình cho người vợ quê nhà ngu ngốc

Cập nhật lúc: 2025-10-07 23:21:32
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi trao đổi ngắn với vài nhà họ Hà, ông râu tám chữ liền nhanh chóng sắp xếp đến trang viên của cô con gái nhà họ Hà.

Phu Huyền Hành tin sắp đến trang viên của cô con gái nhà họ Hà thì sắc mặt trở nên lạnh lùng.

Thẩm Vân Nguyệt cảm nhận sự khác lạ của , nhưng cô cũng thời gian để quan tâm, đẩy xe lăn chạy nhanh.

“Rẽ sang trái, đường tắt,”

Phó Huyền Hành lạnh lùng lệnh cho Thẩm Vân Nguyệt.

“Anh ?” Cô nghĩ đến cô con gái nhà họ Hà, chính là dì hoặc chị họ của Phó Huyền Hành ?

Ngay lập tức cô im lặng.

Ảnh Phong và A Tứ cùng những khác luôn chú ý đến hành động của Thẩm Vân Nguyệt.

Họ theo đường của khác mà cũng rẽ ngang theo.

Bầu trời u ám, mờ mịt.

Trên trung, cành cây, đá, đất cục, cỏ rác… thậm chí cả một quần áo tụ thành một đống.

Từ khi An Nhi qua đời, Hương Linh như biến thành khác.

Trầm lặng, gì, giống như xác sống theo bên cạnh Như Dì.

Thỉnh thoảng cô dùng ánh mắt đỏ ngầu sắc bén chằm chằm Văn tỷ tỷ, còn Như Dì thì chẳng sợ Hương Linh.

Một tay cô đẩy Hương Linh một cái.

“Đồ xui xẻo. Đừng đến gần chúng gì, cút xa.”

Lộ rõ bộ mặt thật, Như Dì cũng sợ ánh mắt của khác.

Hương Linh đẩy ngã xuống đất.

Khi khác chuẩn dẫm lên cô, cô vội vàng dùng tay chân bò dậy.

Tiếp tục theo bên cạnh Như Dì.

Các giải quan cưỡi ngựa .

Đi gõ cửa trang viên .

Người nhà họ Hà vui mừng phấn khởi, lệnh lái xe tăng tốc.

Người phụ nữ thương lúc chính là Thứ mẫu thứ hai nhà họ Hà, tức là của Hà Lộ Tuyết.

Bà đang xe ngựa.

Vui mừng kìm :

“Cha, , Hà Lộ Tuyết nhà chắc chắn sẽ đến trang viên sớm để chuẩn , vài ngày qua trạm nhận thư của cô .”

Thứ mẫu thứ hai xe, lo lắng gật đầu theo lời vợ con.

“May mà Lộ Tuyết là , như cô dì cô chuyên gây chuyện cho nhà .”

“Mẹ ơi, như Phu Huyền Hành , oán hận nhà .”

“Anh mặt mũi để oán hận ?”

“Mẹ ơi, trang viên là tài sản của Phu Huyền Hành. Ngày xưa…”

Thứ mẫu thứ hai mới nhớ đến chuyện năm xưa.

Để đưa Hà Lộ Tuyết phủ Đại Hoàng tử, ép thái tử phi lúc đó nhượng hai trang viên giá trị trong tên .

Trang viên tuy cách kinh thành xa một chút.

là vị trí giao thông trọng yếu, sản lượng lương thực cao.

Còn một quả núi trồng loại cHồ quý Nam Sơn Hồng.

Nam Sơn Hồng nổi tiếng ở các nước lân cận, chỉ riêng lô cHồ cũng đem ít tài sản cho phủ Đại Hoàng tử. Hơn nữa vì cHồ còn tạo mối quan hệ với những danh vọng và quyền lực.

Tóm .

Đây là trang viên “bát bảo bồn” (bảo vật dồi dào).

“Lão gia tầm xa trông rộng, những cô gái bên ngoài thì chắc chắn sẽ phát đạt,” Thứ mẫu thứ nhất chịu thua, ca ngợi chồng.

Khiến Thứ mẫu thứ hai trợn mắt.

Cuối cùng vẫn là con nhà nhị phòng của bà là thành công.

Mấy đàn ông nhà họ Hà trong lòng bắt đầu tính toán.

Chỉ Hà Lộ Tuyết thì đủ.

Phải tìm cách cho vài cô gái đang lưu đày lọt mắt đàn ông trong phủ Đại Hoàng tử.

Dù chỉ cũng .

Nhìn trao đổi ánh mắt, mấy ông già âm thầm tính toán những cô gái trong nhà giáo d.ụ.c khá .

Cuối cùng đồng loạt chọn Hà Lộ Tuyết, Hà Lộ Phương và vài khác.

Những nhà khác nghĩ tới những chuyện .

Mọi đều cơn bão cuồng phong cho hoảng sợ.

Bỏ qua hiềm khích đây, nắm tay , dìu chạy về phía .

Không rõ đường, chỉ thể dựa bản năng chạy.

Trời ngày càng tối đen, nhớ đến mấy c.h.ế.t do mưa mấy hôm .

Mọi như thêm sức mạnh.

Dù thế nào cũng gắng sức chạy đến trang viên.

Ông râu tám chữ đến đây, mép môi khẽ nhếch lên một nụ lạnh lùng đầy ý vị.

Nhìn quanh một lượt, thấy nhà họ Thẩm .

Chân kẹp chặt bụng ngựa, chạy về phía trang viên.

Người nhà họ Hà dường như đường tắt.

Ngược , lão gia họ Lỗ cùng nhóm thấy nhà họ Thẩm rẽ ngang liền theo xe ngựa của Ảnh Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-51-don-trong-nha-minh-cho-nguoi-vo-que-nha-ngu-ngoc.html.]

Nhà họ Lỗ theo lên.

Người phía cũng chạy theo.

Bá mặt răng và Khỉ chạy c.h.ử.i rủa, đuổi kịp xe ngựa nhà họ Thẩm.

“Các chạy lung tung gì ?” Bá mặt răng bực tức đ.á.n.h .

Thẩm Vân Nguyệt chạy gọi:

“Chúng đường tắt.”

Đường tắt gì cơ?

Bá mặt răng rút roi đang phất dở giữa chừng .

đón ở cửa trang viên.

Bá mặt răng nhanh chóng phóng ngựa tới.

Phu Huyền Hành cũng thấy hầu giữ cửa trang viên, lòng lờ mờ một linh cảm .

Nếu cơn bão cuồng phong .

Chắc cũng dẫn trong trang viên.

“Vân Nguyệt, lát nữa đừng quá hấp tấp,” lời Phu Huyền Hành vang trong gió.

Thẩm Vân Nguyệt rõ.

Khi nhà họ Thẩm đến cửa trang viên, ông râu tám chữ và Bá mặt răng cùng mấy viên giải quan tới.

Một hầu dáng dài vuốt cằm :

“Đây là trang viên của Quận vương phi Thụy, các vị đến việc gì?”

Ông râu tám chữ đổi thái độ ngạo mạn , xuống ngựa lễ phép :

“Đại nhân, chúng là giải quan đến Thạch Hàn châu, bên trong nhà của mẫu phế thái tử phi.”

Ông râu tám chữ khéo léo né tránh rõ là nhà mẫu phế thái tử phi, Phu Huyền Hành chỉ liếc hầu đó một cái cúi mắt, còn phong thái sôi nổi thường thấy.

Mệt mỏi dựa xe lăn.

Nhẹ nhàng vỗ tay lên Thẩm Vân Nguyệt, ý bảo cô đừng lo lắng.

“Đại nhân, xin ông truyền lời cho quản lý bên trong . Nói là thời tiết , cho phép chúng trú bão.”

Người hầu thấy Phu Huyền Hành, thấy trông vẻ khá hơn ở kinh thành.

Gió Tây Bắc thổi rít dữ dội.

Những cây lớn to bằng bát bỗng gãy ngang .

Mọi sợ đến nỗi trán cứ giật lên, lo cũng gãy đôi.

Bá mặt răng thu nét mặt như mực, cố cho trông bớt hung ác, giọng trầm trầm:

“Xin đại nhân thông cảm, chúng mấy trăm chịu nổi sức gió .”

“Vậy, mời ,” hầu nghĩ ngợi một chút , “Quận vương cùng phu nhân cũng ở trang viên. CHồ vụ thu cuối cùng còn vận chuyển hết, chứ Đại Tần cũng thử món Nam Sơn Hồng đặc sản của Quận vương trang viên.”

Thẩm Vân Nguyệt rõ.

Cơn tức giận bốc lên như núi lửa trong đầu cô.

Bọn khốn nạn thật quá đáng.

Rõ ràng là trang viên của phế thái tử ban tặng cho phế thái tử phi, nhà họ Hà chiếm đoạt, đem biếu đối thủ.

Đây chẳng là tiếp tay cho phủ Đại Hoàng tử ?

Trong mắt Thẩm Vân Nguyệt, của Phu Huyền Hành cũng chẳng khác gì kẻ ngu xuẩn dọn trống nhà để cho nhà vợ.

Nhóm nhiều, nhanh chóng theo hầu trong trang viên.

Người nhà họ Hà cũng tới.

Lão gia họ Hà ngờ nhà họ Thẩm và họ Lỗ đến , trong lòng nổi giận tìm cách xử lý.

Mọi bố trí ở một kho chứa.

Kho trang viên dùng để chứa lương thực mùa thu hoạch.

Giờ kho trống, như ba đến bốn nghìn mét vuông.

Thẩm Vân Nguyệt để ý phản ứng gì, đẩy xe lăn lao .

Chọn góc cuối gần cửa và cửa sổ đặt xuống, :

“A Tứ thúc, mau lấy ít rơm rạ. Chúng ở đây thôi.”

A Tứ và đều Thẩm Vân Nguyệt thích chỗ giữa.

“A, ngay đây thôi,” A Tứ đáp, vội đặt cái đệm lưng xuống đất.

Rồi đặt Thẩm Vân Phi đang bế xuống.

“Vân Nguyệt tiểu thư, các vị yên. Để thuộc hạ lấy ít rơm rạ.”

A Tứ lúc chút lo Thẩm Vân Nguyệt chạy lung tung, sợ cô nhỏ bé sẽ bão cuốn bay.

Đây chuyện đùa.

“Được , nhanh .”

Lão gia họ Thẩm cùng xuống xe ngựa, dìu bước .

Cánh cửa mở gió thổi mạnh phát tiếng ầm ầm.

Mặt nhà họ Thẩm đều vui.

Quá hiểm ngHồo, kịp nghĩ chuyện khác, tâm trí còn bình tĩnh .

Phu Huyền Đình cũng theo , mặt vẫn còn nước mắt khô.

Nhìn quanh một vòng, cuối cùng lặng lẽ trong góc của nhà họ Thẩm.

Không gì, vòng tay ôm lấy chân, trầm ngâm.

 

Loading...