Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 43: Cơn thịnh nộ của Râu Tám

Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:44:54
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Vân Nguyệt chạy thật nhanh ngoài, mới suýt chút nữa lộ chân tướng. Cô nhịn mà càu nhàu:

“Nhóc ngốc , mày đưa cho cái đồ hàng giả đồ nhái gì thế . Bà cô suýt nữa thì lộ đấy.”

Nhóc ngốc chậm rãi đáp :

“Một đồng tiền một giá thôi. Mày đưa tao bạc , tao sợ mày trả nên chỉ thể cho mày thử hàng mẫu.”

“C.h.ế.t tiệt.”

nghĩ cần trả tiền cho nhóc ngốc, trong lòng cũng đỡ tức hơn một chút. Cô vẫn nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo:

“Lần đồ gì cũng với tao rõ ràng. Lỡ còn nữa tao sẽ đập luôn cái máy tính cùi bắp của mày.”

Nhóc ngốc: ……

Chưa từng thấy chủ nhân nào hễ động tí là dọa tinh linh gian như thế . Không nó còn mặt mũi nào ?

Cây ăn thịt đến phát tiếng heo kêu.

Cất kỹ bạc xong,Thẩm Vân Nguyệt phòng trong tâm trạng .

Phó Huyền hành mặt tối sầm gì, cũng kéo tayThẩm Vân Nguyệt ngủ như khi.Thói quen là cứ nắm tay mới ngủ yên, giờ thiếu bước đóThẩm Vân Nguyệt quen.

Cô chủ động duỗi tay nắm chặt tayPhó Huyền hành, nhẹ nhàng kéo choàng tấm choàng .

Miệng còn lầm bầm:

“Trong phòng than vẫn chẳng ấm lên , gió lạnh cứ luồn , lạnh c.h.ế.t mất.”

Phó Huyền hành mở mắt, lấy tấm choàng che choThẩm Vân Nguyệt, sắp xếp tấm choàng của cô thật gọn gàng.

Mặt vẫn lạnh lùng cằn nhằn:

“Có ai như cô , chẳng thấy chút dáng dấp tiểu thư nhà lành nào.”

Thẩm Vân Nguyệt mở mắt :

“Tiểu thư nhà lành á? Muốn xem thì đợi đến khi bọn đày ải , cuộc sống thoải mái chút, cho coi tiểu thư nhà lành đích thực là thế nào.”

Phó Huyền hành cũng giận nữa, véo véo mũi cô, tò mò hỏi:

“Thủ phụ Thẩm dạy cô những gì ?”

“Bố dạy nhiều thứ, quan trọng nhất là đừng quá bó buộc lễ giáo cổ hủ. Người sống một đời giữ lễ phép, pháp luật, nhưng cũng tùy cảnh mà hành xử.”

Ngáp một cái.

Thẩm Vân Nguyệt co rúm trong chăn.

“Ta ngủ đây.”

Phó Huyền hành thấy cô vẫn vẻ lạnh, liền dùng cánh tay gầy yếu ôm lấy cô, hai cái đầu nhỏ tựa .

Không từ lúc nào ngủ .

Ảnh Phong thức dậy thêm mấy viên than bếp than.

Đại xe điếm chìm im lặng.

Chỉ thỉnh thoảng tiếng phụ nữ cố kìm nén vang lên cao vút, và tiếng gió thổi cửa sổ một phòng nào đó.

Sáng hôm sớm.

Thẩm Vân Nguyệt thấy tiếng ồn ào ngoài .

Mở mắt còn mơ màng.

Bên tai thấy thở nhẹ, đầu thấy má chạm mũiPhó Huyền hành.

Thẩm Vân Nguyệt nhúc nhích,Phó Huyền hành cũng mở mắt, đôi mắt sâu thẳm như bầu trời .

“Chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng.”Phó Huyền hành đáp .

Thẩm Vân Nguyệt vội dậy, cô bỏ lỡ khoảnh khắc thú vị khi Râu Tám phát hiện mất tiền.

Đẩy xe lăn đến cạnh giường tập thể.

“Cần giúp gì ?”

Phó Huyền hành như thường lệ lạnh lùng đáp:

“Không cần.”

Hai cánh tay chống giường, một chút sức lực hẳn lên xe lăn.

Thẩm Vân Nguyệt thấy từ khi đày,Phó Huyền hành hình như khỏe hơn nhiều so với lúc ở phủ thái tử.

Nhìn hành động , lẽ chỉ là thôi.

Phó Huyền hành bỏ qua ánh mắt ngạc nhiên củaThẩm Vân Nguyệt.

Anh ngượng ngùng vuốt mũi:

“Vân Nguyệt, …”

Nghĩ đến những nguy hiểm đường ,Thẩm Vân Nguyệt vội dùng tay bịt lấy môi .

Cảm giác lạnh toát lan dần theo đầu ngón tay, chạm tới tận đáy lòng cô.

“Anh cần , em hiểu.”

Phó Huyền hành cảm giác nghẹn ở mũi, thật sự xúc động.

Anh ngờThẩm Vân Nguyệt nhỏ tuổi đặt trong tim .

Thầm hứa sẽ phụ lòng cô.

Về phần trí tưởng tượng củaPhó Huyền hành,Thẩm Vân Nguyệt .

Nếu chắc chắn cô sẽ lườm vài cái, chỉ là đang chăm sóc một thằng nhóc phản diện thể "đổi mặt" bất cứ lúc nào thôi.

Sau khi dậy,Thẩm Vân Nguyệt gọi tiểu nhị.

“Tiểu nhị, cho một nồi cháo.”

Từ trong tay áo lấy một cái túi nhỏ, bên trong bạc lẻ và đồng tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-43-con-thinh-no-cua-rau-tam.html.]

“Người các nhiều, ba mươi đồng đồng.”

Thẩm Vân Nguyệt đếm ba mươi hai đồng, nhỏ giọng hỏi:

“Vừa ngoài ồn ào gì ?”

“Các nhà phát hiện mất . Sáng nay hai cứng đơ, mới gia nhân phát hiện. Vừa lột đồ bỏ ngoài bãi hoang tử thi.” Tiểu nhị quýThẩm Vân Nguyệt.

Chủ yếu là đêm qua thưởng đủ.

“Cô nương thẩm, nấu t.h.u.ố.c cảm phong hàn ? thấy nhiều cảm.”

Tiểu nhị lo lắng nhắc nhở.

Phong hàn là kẻ thù một.

“Không cần, cảm ơn.”

Thẩm Vân Nguyệt dùng nước trong gian pha cho gia tộc thẩm uống, thể chất họ hơn nhiều so với thường.

Ăn sáng xong.

Bên lính giải thúc giục lên đường.

Tiếng đồ đập trong nhà Râu Tám vang lên.

“Chẳng ai , kẻ trộm lấy đồ của .”

Râu Tám đá tung cửa bước .

Đôi mắt sắc bén khắp nơi, dừng ở từng nhà.

Hắn ai dám lấy đồ của , mỡ béo hơn bao giờ hết.

Quan trọng là trong đó còn bạc để chia cho khác.

“Ta cho các ngươi cơ hội. Tốt nhất ai nhà , nếu tìm chuyện đùa.”

Cái roi tay rơi .

Thẩm Vân Nguyệt đưa ánh mắt hiệu cho A tứ và Ảnh phong.

A Tứ vội vàng bảo vệ nhà họ Thẩm lẩn góc."

Bành Bì Liên và Hoàng Đầu , họ đều võ công."Đêm qua thấy tiếng động lạ.

Nếu chỉ là tiếng Râu Tám họp bàn với hai cô gái.

“Có thể để nhầm chỗ ?” Bành Mặt Sẹo cau mày hỏi.

Râu Tám gì, nhà lấy cái túi vải thô quăng xuống đất.

Chỉ thấy bên trong là mấy cục đất nhỏ.

Quá đáng quá.

Bành Mặt Sẹo cũng ngờ , nét mặt đổi nhưng động đậy chút.

“Có ai mất đồ khác nữa ?”

“Chúng .”

Khỉ cũng mò , “ cũng .”

Chủ tiệm gần .

Khách khứa mà chuyện nhiều thế.

Cả ngày lòng như lửa đốt dám yên.

“Quan gia, kẻ trộm nào âm thầm lấy đồ của ngài mà ngài ?”

Chủ tiệm bấm ngực, mặt như sợ quan điệp giận bắt đền.

. Râu Tám, thật , chúng quen mà ngươi ngươi để tiền chỗ nào?”

Hoàng Sếp Cảnh Sát” vui, việc đêm qua rõ ràng là của Râu Tám minh bạch.

Hắn một hưởng lợi.

Râu Tám liếc 周英 và 馮曉娥, ánh mắt độc như rắn.

“Các , sẽ theo .”

Hắn họ Hà gia, nhìnThẩm Vân Nguyệt.

Không thấy gì khả nghi Thẩm gia.

Hơn nữa cũng tin Thẩm gia gan như thế.

Ai cũng .

Nghe , ai cũng nhanh chóng rời .

Râu Tám mặt như quỷ dữ bò lên từ địa ngục.

Hoàng Đầu. ngẩng cằm, lính giải dẫn đầu.

“Đi thôi.”

Lần đều im lặng nhanh chóng lên đường, ai câu nào.

Phó Huyền Đình. trong lòng cảm thấy , theo thẩm gia , Râu Tám ngăn .

“Sao em vội thế? Đi với em .”

“Em… em với trai em.”

Phó Huyền Đình ngước mắt trông chờThẩm Vân Nguyệt và Phó Huyền hành.

Hai thèm để ý.

Râu Tám một tay túm cổ áoPhó Huyền Đình , lạnh lùng hỏi:

“Có ?”

Cô gái vốn nuông chiều, gặp cảnh sợ đến hét lên.

“Em , em gì cả. Em chỉ với trai em thôi.”

“Anh trai, đợi em. Em là em gái của ,Huyền Đình mà.”

Loading...