Đáng tiếc, Như Ý  từng đánh  bao giờ, định táng Trương Nguyên một cái tát nhưng    né , còn tự  trẹo cả lưng.
 
May mà cô  phản ứng nhanh, lập tức điều chỉnh tư thế, nhưng  vô thức  giật tóc Trương Nguyên. Tóc Trương Nguyên ngắn, cô  giật hụt.
 
Cô  tức đến mức chửi loạn xạ, nhưng vốn từ chửi bới  nghèo nàn, chẳng  Trương Nguyên tổn thương chút nào.
 
Trương Nguyên nhận  là cô , liền túm lấy tay cô,  cợt bỡn cợt, rõ ràng là  giở trò.
 
Thế là,   tay.
 
 tung một cước đá bay  đầu gối Trương Nguyên,  kịp để   phản ứng,  quét chân một cái, khiến   ngã phịch xuống đất.
 
Phải  là, so với m.ô.n.g  khác, m.ô.n.g Trương Nguyên  vẻ mềm hơn.
 
Một loạt động tác nhanh gọn như nước chảy mây trôi, Trương Nguyên chỉ  gào  thảm thiết.  lười để ý đến  ,  đưa tay nhéo  hai cánh tay non mềm của  .
 
 đoán với lực tay , hai cánh tay của Trương Nguyên chắc chắn sẽ bầm tím.
 
Hừ, ai bảo hai cái móng giò  dám túm tay Như Ý? Đáng đời!
 
Cậu bạn  cạnh sợ đến ngây , thậm chí còn   kêu la.
 
 phủi phủi tay, kéo Như Ý ,  đó  Trương Nguyên và  bạn đang  lóc gào thét, nhíu mày, trầm giọng : "Lớp trưởng học tập  mến và  bạn , xin  nha,  sắp sửa chửi các  đây."
 
Trong lúc hai   còn đang ngơ ngác,    xuống, lấy  khí thế mắng chửi  ở làng ngày xưa, bắt đầu 'phun châu nhả ngọc' với họ.
 
Chưa đầy mười phút, hai    ôm đầu bỏ chạy thục mạng.
 
 vẫn còn thấy  , cảm giác  bõ. Giới trẻ bây giờ thật  , mấy đại thúc ở làng  thì  thể chịu đựng ba ngày ba đêm liền cơ.
 
Đợi họ chạy xa ,  mới  dậy, lấy chiếc áo len tự tay đan trong túi , ném  bồn hoa.
 
Nói  thật xót xa, đốm lửa nhỏ đầu tiên mơ hồ của Thúy Hoa , cứ thế mà biến mất.
 
Như Ý  một loạt hành động của , sững sờ hồi lâu  thể  hồn.
 
  đắc ý một chút, kéo cô , cùng về nhà trong làn gió đêm thoang thoảng hương hoa.
 
--- Chương 6 ---
 
Sau chuyện của Trương Nguyên,  và Như Ý càng thêm  thiết, hai  hầu như hình với bóng.
 
Ban đầu,  còn sợ Trương Nguyên sẽ  mách, dù   cũng đánh   bầm tím cả .
 
Dù  lỡ như chuyện   lộ , thì sẽ phiền phức lắm. Đến lúc đó, cha  ruột  sẽ  trách  , mà sẽ càng trách Mẹ và Ba nhiều hơn, trách họ   dạy dỗ  đàng hoàng.
 
Dù  trong mắt cha  ruột ,  chắc chắn   ,  đều là của  khác.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thuy-hoa-va-nhu-y/chuong-8.html.]
 
Cũng tội cho Như Ý,  cha  ruột  cưng chiều mười mấy năm, may mà   hư hỏng.
 
 đem nỗi lo Trương Nguyên  thể mách chuyện kể cho Như Ý. Ai ngờ Như Ý  ranh mãnh, rút điện thoại , mở thư viện ảnh, hình Trương Nguyên và  bạn  phì phèo t.h.u.ố.c lá liền hiện  rõ màng.
 
"Em ngốc, yên tâm , chị đây  tính toán kỹ đường lui . Hơn nữa, cái tên Trương Nguyên đó  sĩ diện,   sẽ ngại mà  dám  chuyện  em đánh  ."
 
Như Ý cất ảnh ,  nhân cơ hội xoa đầu .
 
Chết tiệt, ba  khác trong nhà  đều thích xoa đầu , kiểu gì một ngày nào đó  cũng  xoa cho hói mất.
 
Sau khi sóng gió   qua ,  và Như Ý liền chuyên tâm  việc học, cả hai đều trong trạng thái chỉ chú tâm  sách thánh hiền,  màng chuyện bên ngoài.
 
Đương nhiên, các bạn trong lớp vẫn  mấy để ý đến , nhưng  ,  Như Ý để ý đến  là  .
 
Vì  và Như Ý luôn  chăm chỉ trong học tập, nên kỳ thi cuối kỳ   phụ lòng chúng .
 
--- Chương 7 ---
 
Lần  chúng  đều thi , Như Ý lọt  top mười của lớp,  cũng tiến bộ thần tốc, từ vị trí cuối bảng của lớp,  vươn lên top ba mươi.
 
Cha  ruột  vui mừng, hết lời khen ngợi , nhưng   phần lơ là Như Ý.
 
  Như Ý đang thất vọng, lòng đau như cắt, bèn kéo tay cô ,   kéo tay cha  ruột  , đặt chồng lên .
 
"Ba, Mẹ, chị, nhà  bốn  đồng lòng  ? Bây giờ cả nhà chúng  ở bên , con thật sự cảm thấy  hạnh phúc."
 
  xong, cả ba  họ đều  chút xúc động.
 
  nhanh, Mẹ   mặt .
 
 , nút thắt trong lòng Mẹ vẫn   gỡ bỏ. Mặc dù       rằng  và Như Ý  ôm nhầm là một trò đùa của  phận, tất cả chúng  đều   .
 
 Mẹ vẫn nghĩ rằng, nếu Mẹ và Ba đối xử  với Như Ý, thì dường như sẽ   với .
 
 mà, Mẹ ơi, thật sự, thật sự   cả.
 
Con ước gì Mẹ cũng  thể yêu Như Ý, bởi vì chính con cũng  yêu chị .
 
Mẹ   , Như Ý là một cô ngốc, rõ ràng tự  vai  thể gánh, tay  thể xách,  mà dám vì con mà  đánh  với một gã thanh niên to lớn như Trương Nguyên.
 
Còn nữa, một  bình thường luôn  vẻ văn minh,  mà vì cô em gái  danh nghĩa ,  dám gầm lên chửi một câu "đồ khốn nạn".
 
Từ  đến nay  từng  ai   bảo vệ con như , kể cả Mẹ và Ba của con.
 
Lần đầu tiên, con hiểu , hóa  khi gặp chuyện, con cũng  thể dựa dẫm   khác.
 
Những dây thần kinh vốn căng thẳng của ,  mà   thả lỏng.