Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - 33
Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:53:56
Lượt xem: 164
Vinh Xuyên liếc nhìn ta, đứng dậy phủi bụi đất trên người.
"Đây là. . . Thanh Vân kiếm?"
Ta kinh ngạc nhìn thanh kiếm cắm trong khe đá: "Ngươi mang ta đến đây lại là vì. . ."
Vinh Xuyên không thèm nghe ta nói lời thừa.
Lấy d.a.o cắt đứt dây thừng trên người ta, trực tiếp nắm lấy cánh tay ta đè lên chuôi kiếm.
. . . Nhưng chẳng có phản ứng gì.
"Ngươi nhận nhầm người rồi. . . làm sao ta có thể giải được phong ấn của Thanh Vân kiếm. . ."
Ta thận trọng nhìn hắn ta lên tiếng: "Bây giờ ngươi có thể thả ta ra rồi chứ."
Thế nhưng hắn ta không có vẻ ngạc nhiên, nhướng mày: "Ta vốn không muốn thấy máu, nhưng giờ đành phải làm vậy."
Hắn ta rút thanh loan đao từ trong người ra, nhìn về phía sau ta ra hiệu.
Ngay lập tức có hai thuộc hạ Ma tộc tiến lên ấn chặt vai ta.
"Buông ta ra!"
Trong lòng ta hoảng sợ, lập tức vùng vẫy, dùng pháp thuật để đỡ, thuộc hạ Ma tộc kia cũng lập tức dùng pháp thuật để bắt ta.
Thiên Cơ Tán ngay lập tức hiện ra từ trong n.g.ự.c ta, chặn đứng hành động công kích của thuộc hạ Ma tộc đó.
"Đồ ngu!"
Vinh Xuyên đột nhiên ra tay đánh nsm tử kia ngã xuống đất, giận dữ quát: "Không phải ta đã dặn các ngươi không được dùng pháp thuật sao?"
"Quân thượng, bây giờ chúng ta phải làm sao?"
Một thuộc hạ Ma tộc khác quỳ trước mặt hắn ta, nhìn từ trang phục, có lẽ là một thủ lĩnh, gã lên tiếng: "E rằng Thiên Cơ Tán đã tiết lộ vị trí của chúng ta cho Tân Đình rồi."
Ta sững người, Thiên Cơ Tán này rốt cuộc là do Tân Đình Thượng thần làm ra như thế nào, lại có chức năng như vậy?
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm ta, trong nháy mắt trở nên độc ác: "Việc này không nên chậm trễ nữa, tranh thủ thời gian ra tay đi."
Trong phút chốc lại có hai người tiến lên hung hăng khống chế ta, sau đó đưa ta đến trước Thanh Vân kiếm.
Khoảng cách gần như vậy ta mới phát hiện, phía trên Thanh Vân kiếm có một rãnh hình rồng mờ ảo, chỉ vì thời gian quá lâu, nó đã trở nên mờ nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thuong-than-xin-nhe-chut/33.html.]
"Buông ta ra!"
Ta vùng vẫy không được liền la hét lớn, một trong các thuộc hạ lập tức nhét một miếng vải vào miệng ta khiến ta không thể phát ra tiếng.
Ngay sau đó cảm giác đau đớn từ cổ tay truyền đến, cổ tay ta bị ấn vào rãnh đó, m.á.u tươi từ cổ tay ta từ từ chảy vào rãnh.
Máu chầm chậm chảy theo rãnh hình rồng, cuối cùng m.á.u đã lấp đầy toàn bộ rãnh, chảy đến Thanh Vân kiếm.
Tiếng rên rỉ khe khẽ kia đột nhiên trở nên to hơn, Thanh Vân kiếm trong nháy mắt phát ra ánh sáng trắng chói mắt.
Ánh sáng chói mắt khiến ta không thể mở mắt, ta vô thức nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy đầu óc mơ hồ.
Ta đã giải được phong ấn của Thanh Vân kiếm rồi sao?
Làm sao có thể chứ?
Vinh Xuyên đột nhiên cười điên cuồng, giọng nói đầy phấn khích vang bên tai ta: "Ta quả thật không tìm nhầm người."
Nói xong, hắn ta đứng dậy muốn rút Thanh Vân kiếm.
Trong khoảnh khắc chạm vào Thanh Vân kiếm, không ngờ Thanh Vân kiếm đột nhiên b.ắ.n ra một luồng sóng ánh sáng khổng lồ đẩy Vinh Xuyên bay ra ngoài.
"Quân chủ!" Một đám người lập tức vây quanh.
Hắn ta bò dậy khỏi mặt đất, dùng ngón tay cái lau vết m.á.u ở khóe miệng, con ngươi nhìn chằm chằm vào Thanh Vân kiếm: "Chuyện này là sao?"
Suy nghĩ một lúc, hắn ta đột nhiên nhìn chằm chằm vào ta, ra hiệu cho thuộc hạ phía sau, ngay lập tức có hai người ấn tay ta lên chuôi Thanh Vân kiếm.
Thanh Vân kiếm không phát ra luồng sóng ánh sáng khổng lồ, nhưng cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Chuyện này là sao?
Ngay lúc ta đang thắc mắc, một giọng nói đầy phẫn nộ đột nhiên vang lên từ phía sau.
"Buông nàng ra!"
Ta nghe tiếng nhìn lại, là Tân Đình Thượng thần!
24
Ánh mắt sắc bén của hắn quét qua, sau khi xác định ta an toàn thì thoáng dịu lại một chút.
Nhưng sau khi thấy vết thương trên cổ tay ta, sắc mặt hắn lập tức trở nên âm trầm, ánh mắt lại đối diện với Vinh Xuyên, giọng nói lạnh lẽo truyền đến: "Người của ta, ngươi cũng dám động vào?"
Vinh Xuyên híp mắt lại, không hề tức giận, nhìn qua với vẻ đùa cợt: "Ngươi đến nhanh thật đấy."