Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thượng Tá Của Tôi - Chương 96: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:09:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh ngắm nhìn bốn phía, muốn tìm cho cô một chỗ ngồi.

Tại Tư nắm tay của Chu Giác Sơn, ngước nhìn anh, đi tới gần trước mặt anh.

“Buổi tối đàn ông nhiều hơn phụ nữ sao?”

“Ừ.”

“Tại sao vậy? Thật chỉ là vì đến xem múa rối sao, múa rối hay như vậy sao, sao em lại nhìn thấy được, bên kia giống như còn treo một ít thứ khác nha…”

Chu Giác Sơn khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn cô, buồn bực không hiểu cô có ý gì.

Tại Tư giơ một ngón tay, ngượng ngùng, chỉ rõ phương hướng cho anh.

Tây Bắc, hướng mười một giờ.

Hé ra áp phích màu hồng tươi đang dán ở cửa sau của một gian hàng, áp phích kích thước vừa phải, nhưng nội dung rất hấp dẫn người nhìn, một người phụ nữ yêu diễm [6] chân dài eo thon trên lưng đeo một đôi cánh lớn màu đen đang đứng ở chính giữa vũ đài, đi sâu vào vũ đài là khán phòng.

[6] Yêu diễm: rất diễm lệ nhưng không đoan chính.

Dòng chữ ghi chú:

— Đoàn nghệ thuật biểu diễn đến từ Thái Lan.

Nội dung nghệ thuật:

— Biễu diễn thoát y.

… Chu Giác Sơn ôm Tại Tư vào trong ngực, bả vai run rẩy, không nhịn được cười.

Tại Tư không nhịn được cười, ngửa đầu nhìn anh, dùng ngón tay đ.â.m đâm vào eo của anh.

“Cười cái gì, có người biểu diễn thì nhất định sẽ có người xem.”

Không nói hơn mười nghìn, cũng có vài nghìn người, dù sao chính sách của Myanmar đối với đàn ông cởi mở như vậy, cô cũng không tin không ai là hâm mộ tiếng tăm mà đến… xem loại biểu diễn đó.

Hai người cười không thể dừng lại, nhóm binh lính cùng đi không hiểu lý do tại sao, có mấy người trong lòng cất giấu tò mò, về sau nhìn lại. Hơi chậm một bước phát hiện thiết kế áp phích màu hồng tươi, hai hàng chữ to lớn đập vào mắt, trong nháy mắt xấu hổ, vội vàng nhìn sang chỗ khác.

Phùng Lực ở trong đoàn người này vẫn là lớn tuổi. Hắn ta vỗ vỗ cảnh vệ viên A Đức, lại bắt chuyện với lái xe A Chính, “Cái kia, chúng ta nghiên cứu một chút xem buổi tối nên ăn cái gì.”

Dù sao xếp hàng nhận vé còn phải chờ một lát. Nhất là nhận vé vào cửa miễn phí, đội ngũ này cũng đã kéo dài mấy con phố rồi.

Thang Văn cũng có chút ngượng ngùng gãi gãi cổ, “Cái đó, đoàn trưởng, ở chỗ này có nhiều người chen chúc, nếu không thì ngài trước tiên dẫn Du tiểu thư quay trở về trong xe ngồi đi.” Việc xếp hàng liền giao cho bọn họ, chờ đến lúc bọn họ nhận được vé vào cửa thì sẽ gọi điện liên lạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-96-thuong-ta-cua-toi.html.]

Chu Giác Sơn gật đầu, “Tuân thủ quy định, đừng lạm dụng chức quyền.”

“Vâng.”

… Chu Giác Sơn nâng yêu tinh gây sự trong lòng mình lên cao, sải bước, đi tới trong xe.

Dọc đường đi dẫn tới vô số ánh nhìn.

Mê Truyện Dịch

Tại Tư ghé mặt vào bả vai của Chu Giác Sơn, đỏ mặt ngượng ngùng, cô lại không muốn trở về, cô vẫn tâm tâm niệm niệm màn biểu diễn t.h.o.á.t y kia, “Buổi biểu diễn kia bảy giờ tối bắt đầu. Nếu như bọn họ muốn đi xem, vậy thì để cho bọn họ xem.” Mọi người đều là người trưởng thành, cô hiểu, trong quân đội suốt ngày chính là đánh trận giao chiến, ngay cả phụ nữ cũng không nhìn thấy, xem một ít biểu diễn khêu gợi… chỉ là chuyện thường tình mà thôi.

“Không được, lính của anh không được xem.”

Tại Tư lầm bầm, “Làm lính của anh thật mệt mỏi.”

Chu Giác Sơn mở cửa xe, đem Tại Tư nhét vào trong, anh nghiêng người đi vào trong, dùng ngón tay trỏ đẩy nhẹ cằm của Tại Tư, khẽ cười nhìn cô, “Đúng, làm người phụ nữ của anh cũng không dễ dàng.”

Tại Tư bĩu môi, vừa bực mình vừa buồn cười. Cô càng đỏ mặt hơn, dịch chuyển vào trong xe.

“Hai câu liền không đứng đắn…”

“Ai không đứng đắn?” Chu Giác Sơn ngồi xong, thuận tiện đóng cửa xe vào. Sóng mắt anh bình tĩnh, đột nhiên kéo Tại Tư lên trên đùi mình, ánh mắt nghiêm túc, “Em cái này là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.”

Lược [7] ~~

[7] Lược (略 [lüè]): từ này có rất nhiều nghĩa, đoạn này t nghĩ là lược bỏ, sơ lược.

Tại Tư nằm ở trên đùi Chu Giác Sơn, trở mình, trong lúc im lặng, dùng khóe mắt nhìn trộm anh, cô chỉ có thể nhìn thấy vị trí từ dưới góc cằm đi xuống.

Thật ra, từ lần đầu tiên gặp mặt, cô cũng cảm giác được, cổ của anh rất dễ nhìn, nước da màu lúa mạch, hầu kết nhô ra, vị trí gần cằm mơ hồ hiện ra một chút râu ngắn màu xanh, một tầng rất mỏng, rất gợi cảm.

Dần dần, cô rục rịch.

Ngồi dậy, cắn nhẹ một cái trên cổ anh.

Chu Giác Sơn dễ dàng giữ chặt cổ tay của cô, đem người đẩy lên chỗ ngồi trong xe, “Câu dẫn anh?”

“Không có…”

Tại Tư dịu dàng cười cười. Cô không suy nghĩ nhiều như vậy, cô chính là muốn hôn thì hôn thôi…

Tia sáng nhỏ bé từ ngoài cửa sổ nghiêng nghiêng chiếu vào, chiếu vào trong con ngươi trong suốt của cô, cửa sổ xe quân dụng màu tối còn giữ lại một chút khe hở không đáng để mắt tới, trong giây lát, một chút gió thu hơi lạnh nhẹ nhàng tiến vào tới, thổi lên làn tóc mềm mại của người phụ nữ, cô lẳng lặng nhìn anh, khí chất điềm tĩnh, nhã nhặn.

Loading...