Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thượng Tá Của Tôi - Chương 171: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:12:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bề nổi của những việc đấu tranh quyền lợi kia, vốn là tình huống càng thêm phức tạp so với người bình thường có thể tưởng tượng ra.

Cuộc sống bọn họ trải qua trong quân đội là cái gì? Lưỡi d.a.o l.i.ế.m máu. Đầu năm nay, người có bản lĩnh đứng ở đỉnh của Kim tự tháp, không bàn đến bối cảnh xuất thân, người nào không phải là ăn bánh bao dính máu, đạp lên thịt vụn và xương cốt bò lên từng tầng một?

Hai binh lính ngồi trên thạch đôn [1] ở góc sân nhỏ, ăn ăn uống uống, trong tay còn cầm hai lon bia và một đĩa lạc rang cay [2], không lâu lắm, hai người đồng thời mút tay rồi để tay xuống, cụng ly, uống một hơi cạn sạch.

[1] Thạch đôn (石墩) và [2] Lạc rang cay (油炸辣味的花生米): hình ảnh ở cuối chương.

Nghe tên xưng hô lúc bọn họ nói chuyện, chắc là thủ hạ của Hồ Nhất Đức.

… Tại Tư nín thở, chậm rãi ngồi về trên ghế bên cửa sổ.

Cô hiểu rõ, “Nếu như hai người kia nói đều là thật… Như vậy chuyện bất hòa của Chu Giác Sơn và Hồ Nhất Đức là giả…”

Cô suy nghĩ vài giây, chậm rãi rơi vào hồi tưởng. Từ lần giao thủ ban đầu cùng Hồ Nhất Đức ở bờ sông Namtu, đến sau này lại một loạt dây dưa và quan hệ ở trong quân khu… Không sai, nếu quả thật muốn phân tích tỉ mỉ, xác thực, Hồ Nhất Đức mặc dù ngoài miệng nói muốn không thể cùng tồn tại, nhưng trên thực tế lại chưa từng động đến anh một phần một chút nào.

Cũng giống vậy, Chu Giác Sơn cũng đã nói phải giải quyết Hồ Nhất Đức, nhưng từ sau khi lấy được chứng cứ xử phạt đối phương, sự tình rất nhanh cũng không giải quyết được gì.

Tại Tư rõ ràng đã biết, Hồ Nhất Đức chính là ông trùm sau màn khống chế buôn lậu ma túy và quân hỏa, dựa vào thực lực như vậy của ông ta, hơn nữa lại có thêm thân phận Thiếu tướng, muốn đối phó cấp dưới như Chu Giác Sơn dường như cũng không phải là việc khó.

Nhưng những thứ này đều không đủ để trở thành căn cứ xác thực khiến cô nghi ngờ Chu Giác Sơn, chân chính khiến cho cô cảm thấy hoài nghi Chu Giác Sơn, là thời điểm lúc trước ở trên máy bay trực thăng anh đã thẳng thắn nói với cô một lần — lúc đó, cô hỏi nhiệm vụ truy bắt trùm buôn ma túy tiến triển đến một bước kia chưa, anh nói, “Mới định ra phạm vi, còn không biết cụ thể là tên gia hỏa nào”.

Cho tới bây giờ, Chu Giác Sơn đã ẩn núp bên trong quân đội bang Nam Shan nửa năm, anh nói anh tạm thời chưa tìm được thủ phạm, cô tin; thế nhưng anh vậy mà nói anh chỉ là định ra phạm vi, lại không tiến triển, một câu nói vừa đại khái vừa mơ hồ như vậy, Tại Tư sẽ không tin tưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-171-thuong-ta-cua-toi.html.]

Đặc biệt là sau đó, khi cô thông qua bản đăng ký của lão Đàm trong kho vũ khí quân hỏa, thời điểm phát hiện Hồ Nhất Đức là thủ phạm chính, một đáp án đơn giản lại nổi bật như vậy, Chu Giác Sơn lại điều tra nửa năm cũng không hề trực tiếp hoài nghi đến trên đầu Hồ Nhất Đức, cái này tuyệt đối không giống mọi hành động của Chu Giác Sơn, đối với Tại Tư mà nói, cái này là thế nào cũng nói không thông…

Cô không biết có phải Chu Giác Sơn ngay từ đầu đã bày ra ván cờ này hay không.

Cô cũng không biết Chu Giác Sơn có phải là phản đồ hay không, vì tư lợi cá nhân, mà lựa chọn thông đồng làm bậy với Hồ Nhất Đức.

Tại Tư chỉ biết là, nếu như Chu Giác Sơn thật sự làm phản, vậy thì anh rất có thể sẽ bán đứng cảnh sát, tiếp theo đó Triệu Tuấn vẫn luôn ở lại Nam Shan sẽ đối mặt với nguy hiểm trực tiếp nhất.

Mà nếu như Chu Giác Sơn không làm phản, vậy thì có nghĩa là anh cố ý lẻn vào phe cánh của Hồ Nhất Đức — anh tuyệt đối còn có nhiệm vụ khác chưa nói cho cô biết, anh không hề nói thật toàn bộ với cô. Cô không thể đi, khi chưa biết rõ mọi chuyện thì cô tuyệt đối sẽ không cứ như vậy mà rời đi!

Đang lúc suy nghĩ, Tại Tư đẩy khay cơm ra phía trước, khom lưng, từ trong hành lý thu dọn gọn gàng tìm được con d.a.o quân sự Thái Lan mà trước đó Chu Giác Sơn đưa cho cô.

Cô dùng vải bông gói kỹ con dao, giấu vào trong quần áo, đổ hết thức ăn trong khay cơm, bưng khay cơm trống không, giả vờ thong dong, giống như không có chuyện gì xảy ra rồi đi ra khỏi căn phòng của khách sạn.

Vệ sĩ trông coi ở cửa nhìn cô một cái, lễ phép đưa một tay ra, “Du tiểu thư, khay cơm đưa cho tôi là được.”

Tại Tư đưa khay cơm tới, “Tôi vừa mới thu dọn hành lý, đột nhiên phát hiện, hình như tôi không cẩn thận làm rơi ít đồ trong xe của ông chủ Tống nhà các anh.”

Vệ sĩ chớp mắt một cái, nhìn sâu vào cô, “Du tiểu thư làm rơi cái gì, tôi kêu người đi lấy giúp cô.”

“Không cần, đồ vật phụ nữ hay dùng, để cho các anh đi lấy… Tôi trái lại sẽ có chút ngượng ngùng.”

Mê Truyện Dịch

Tại Tư mỉm cười, cố gắng ngăn chặn tim đập thình thịch, trạng thái biểu hiện ra, rất giống lúc ban đầu lừa gạt Chu Giác Sơn ở bờ sông Namtu.

Loading...