Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thượng Tá Của Tôi - Chương 158: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:11:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mới định ra phạm vi, còn không biết cụ thể là tên gia hỏa nào.”

Tại Tư hiểu rõ, “Em cảm thấy, s.ú.n.g ngắn dùng viên đạn 9 mm có hoa văn thánh giá g.i.ế.c c.h.ế.t ba của Cao Hán rất quan trọng.”

“Ừ.” Cả người đồng ý.

Có những chuyện phức tạp, trái lại có thể dùng ý tưởng đơn giản nhất để xem xét.

Ví dụ, giả thuyết bọn họ đã nhận định là người sử dụng viên đạn 9 mm có hoa văn thánh giá chính là trùm buôn ma túy của vụ án này.

Vậy thì kế tiếp, bọn họ nên coi trọng kiểm tra s.ú.n.g ống. Vậy mấy người lữ trưởng, sư trưởng, quân trưởng…

Khẩu s.ú.n.g tùy thân, một cái cũng không thể bỏ qua.

Hoàn cảnh địa lý của quân khu bang Nam Shan, đại khái có thể dùng bốn mặt toàn núi, khắp nơi đồi núi hoang dã để hình dung, một dòng sông dài trong veo từ trên núi chảy xuống, tạo thành thác nước, lại phân quân khu ra làm hai phần.

Quân khu bên phải, tập hợp toà nhà văn phòng và khu vực nhà ở của các cán bộ chiến sĩ, quân khu bên trái, là sân huấn luyện và kho vũ khí. Toàn bộ vũ khí ở đây, bao gồm s.ú.n.g ống, đạn, mìn, các loại đạn pháo, tất cả đều cất giữ trong kho vũ khí dưới lòng đất.

Kho vũ khí xây gần núi, xây dựng cực kỳ bí mật, cửa vào duy nhất, là có thể từ một cửa động trong núi sâu tiến vào. Nơi này là địa phương cơ mật nhất, cốt lõi nhất của quân đội bang Nam Shan, bởi vì ngoài tính chất đặc thù, khác xa kho hàng bình thường, cảnh giới nghiêm ngặt, xung quanh có quân đội hùng hậu canh gác. Ra vào đều cần đăng ký cùng người phụ trách phê duyệt nghiêm ngặt, ra vào phải lục soát người, trên nguyên tắc mà nói, ngay cả một vỏ đạn cũng không thể tùy tiện mang ra ngoài.

Đương nhiên…

— Nguyên tắc loại chuyện này, đều là nói cho người có nguyên tắc tới nghe.

— Về phần những người không có nguyên tắc, cái gì gọi là nguyên tắc? Không khác gì nói dóc.

“Chu đoàn trưởng, thiếu trang bị nào? Đạn hả… Để văn thư Thang Văn thông báo với tôi một tiếng là được rồi, chút chuyện nhỏ này, đâu cần phải làm phiền ngài tự mình đi qua đây một chuyến.”

Lão Đàm giữ cửa để điện thoại xuống, cầm lấy một chuỗi chìa khóa đứng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-158-thuong-ta-cua-toi.html.]

Hôm nay là cuối tuần, ca trực ít người, nếu như gặp phải tình huống đặc biệt, các binh lính đang làm nhiệm vụ theo lệ cũ còn có thể xin nghỉ phép hai tiếng. Mấy tuần gần đây, đài truyền hình Myanmar địa phương đang phát một chương trình tống nghệ rất nổi tiếng, công việc kho quân hỏa lại nhàn hạ, người trẻ tuổi đều xin nghỉ về nhà xem ti vi rồi.

Ca trực cuối tuần, tiền lương gấp đôi, trong nhà lão Đàm trên có già dưới có trẻ, ông ta không nỡ xin nghỉ phép vào ngày này. Cho nên, bên trong cánh cửa màu đen to lớn, liền còn dư lại một mình ông ta ngồi trong kho quân hỏa trông coi.

Ông ta nhìn thấy Chu Giác Sơn, vội vàng cất chìa khóa, bước nhanh đi tới cửa.

Chu Giác Sơn và Tại Tư buổi sáng mới trở lại quân khu bang Nam Shan, buổi chiều lại cùng nhau bí mật thương lượng đối sách, đến trước lúc trời tối, thời gian này ca trực ít người nhất, đi tới kho vũ khí quân hỏa.

Mê Truyện Dịch

Thời gian Ngô Tứ Dân gặp mặt đàm phán cùng hai người Sài Khôn, Đan Thác, là tiến hành vào ba ngày sau, nếu như một khi bàn bạc ổn thỏa, vậy thì lại có một nhóm vũ khí mới và ma túy bị âm thầm vận chuyển đến các quốc gia bên ngoài Trung Quốc.

Để ngăn cản hữu hiệu chuyện mở rộng buôn lậu vũ khí buôn bán ma túy và ngăn ngừa được nhiều nạn nhân khỏi dính dáng đến trong đó, Chu Giác Sơn nhất định phải mau chóng bắt được kẻ cầm đầu phát động chuyện này, kết quả tốt nhất, chính là trước khi phát sinh lần buôn lậu tiếp theo, liền xác nhận được mục tiêu và đối tượng cần bắt giữ, liện hệ với Interpol, bắt giữ kẻ đứng sau màn ẩn núp bên trong bang Nam Shan về quy án.

“Thang Văn bị tôi sắp xếp làm chút chuyện khác. Ông nói đúng, là bởi vì chút chuyện nhỏ như vậy, tôi tự làm cũng không tốn sức, cần gì phải lăn qua lăn lại Thang Văn bọn họ làm gì.”

Cửa mở ra, Chu Giác Sơn sải bước tiến vào.

Tại Tư đi theo phía sau anh, lão Đàm nhìn cô, ánh mắt hơi dừng lại.

“Người phụ nữ của tôi, không thể vào?” Chu Giác Sơn một tay để trong túi, quay đầu liếc ông ta một cái.

Lão Đàm hậu tri hậu giác, vội vàng thay đổi nét mặt, “Có thể có thể, đương nhiên không thành vấn đề. Chu đoàn trưởng, tôi vừa rồi… đây chỉ là lo lắng, phụ nữ cũng không hiểu mấy loại vũ khí này, sợ tiểu thư sẽ không cẩn thận đụng trúng đâu đó, bị thương sẽ không tốt.”

Nói xong, lão Đàm nịnh hót tươi cười.

Ông ta nhiệt tình mời Tại Tư đi vào, lại sờ sờ chìa khóa và ổ khóa, lại lần nữa khóa cánh cửa sắt màu đen lại.

Tầng một kho quân hỏa xây dựng dưới lòng đất năm mét, không có thang máy, chỉ có một đường hầm nghiêng rất dài, trong đường hầm tối đen, hai bên vách tường cứ ba mét lại để hai bóng đèn, có lẽ là lâu năm không tu sửa, rất nhiều dây vonfram của bóng đèn đều cháy hỏng rồi, cho dù là bóng đèn dư lại không bị hỏng, trên chao đèn mờ nhạt cũng dính đủ loại đồ vật bẩn thỉu màu xanh, màu đen.

Loading...