Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thượng Tá Của Tôi - Chương 112: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:09:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự việc hợp pháp, anh không quản được, anh cũng không có quyền lợi đi quản, giống như phần lớn đàn ông ở Myanmar đều có vợ lớn vợ bé, cho dù anh có thể biết được đây là sai, thế nhưng anh cũng bất lực.

Nếu như là tự nguyện mại dâm, cô sẽ không có lời nào để nói. Tại Tư kiên trì, “Thế nhưng, em nghe nói, Myanmar có rất nhiều phụ nữ là bị ép buộc.”

Vậy có gì khác biệt với cưỡng h.i.ế.p đâu?

“Vậy em muốn anh làm thế nào để tra rõ rốt cuộc những người phụ nữ kia trên thực tế là tự nguyện hay là cưỡng bức? Xông vào, từng bước từng bước tra hỏi sao?”

Anh có thể không muốn sống, thế nhưng Phùng Lực và Thang Văn bọn họ thì sao? Nhóm người kia trên tay cũng có vũ khí, nhân số còn nhiều hơn số người anh mang tới, một khi đôi bên giằng co, sự kiện đổ m.á.u là không thể tránh khỏi.

Lui vạn bước mà nói, nếu như anh cứu được mấy cô gái trẻ bị dụ dỗ bắt tới, sau đó chính anh bị thương bị đánh đến tàn phế, tốt, anh cảm thấy đáng giá, anh có thể đảm đương nguy hiểm và hậu quả này. Thế nhưng nếu như sau khi xông vào, kết quả đối mặt là hai bên tự nguyện giao dịch thì sao? Vậy anh chính là mang binh lính xông vào nhà dân, vi phạm pháp luật, hoặc có thể càng bi kịch hơn là trong quá trình này còn đả thương đánh tàn phế hoặc đánh c.h.ế.t hai binh lính dưới tay anh thì sao?

Bây giờ là thời gian nghỉ phép, lần hành động này hoàn toàn là anh tự mình tổ chức không có nửa điểm quan hệ với quân đội, theo nguyên tắc mà nói, mười mấy binh lính này không cần thiết nhất định phải nghe theo sự chỉ huy của anh.

Huống chi, căn nhà đối diện có thể là đang tiến hành một ít hoạt động mại dâm, nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ của bọn họ mà thôi, anh không thể đem tính mạng của mười mấy người ra làm trò đùa, mạng của quân nhân cũng là mạng, cũng không có mạng của ai rẻ hơn hay không đáng giá bằng mạng của người khác.

Tại Tư cau mày, không thèm nể mặt, nhìn về mấy cánh cửa sổ màu đen ở phía xa, “Em chưa nói là anh nhất định phải mang người xông vào, em cảm thấy, chúng ta hẳn là còn có thể có phương pháp khác…”

Bọn họ có thể giả vờ làm khách hàng, giống như cảnh sát và phóng viên ở Trung Quốc để xâm nhập vào ổ mại dâm luôn làm như thế. Đổi một phương pháp khác là tốt rồi, theo ý kiến này của cô, cũng không nhất định là sẽ phải xung đột đổ máu…

Chu Giác Sơn thở ra một hơi, ngửa đầu nhìn trần nhà, “Tại Tư, Myanmar bây giờ đối với quan hệ nam nữ, giống như Trung Quốc thời kì phong kiến. Thời xưa, đàn ông Trung Quốc cũng có thể tam thê tứ thiếp, cũng sẽ có thanh lâu kỹ viện, hơn nữa những thứ này toàn bộ đều hợp pháp, em thử nghĩ một chút, thời điểm đó binh lính quân đội của bọn em, chạy đến bên trong thanh lâu, hỏi các kỹ nữ rốt cuộc là tự nguyện hay không tự nguyện sao?”

Anh và cô nói đều không sai, chỉ có điều lập trường khác biệt.

Tại Tư buồn bã, lắc đầu, cô không muốn tiếp tục cái đề tài này. Còn thảo luận tiếp như vậy thì cũng không có chút ý nghĩa nào, căn bản không có chính xác là ai đúng ai sai, tranh luận đến cuối cùng, cũng chỉ là xem ai thỏa hiệp trước mà thôi.

Đêm khuya sâu hơn, ô tô một đường đi về hướng bắc, đèn đường dọc đường yếu ớt mờ nhạt, chiếu vào trên mặt của hai người.

Ánh đèn nhiều màu, làm xáo động tâm sự trong lòng.

Xe dừng ở cửa khách sạn, cô xuống xe trước, bước nhanh tiến vào phòng, Chu Giác Sơn theo ở phía sau, sờ sờ cổ, có chút hối hận khi nói quá thực tế với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-112-thuong-ta-cua-toi.html.]

“Tại Tư…”

“Em muốn yên lặng một mình.”

Cô dọn dẹp một cái gối và một cái chăn ở trên giường, xoay người đi về phía ghế sofa, Chu Giác Sơn vội vàng đoạt lấy, “Em ngủ ở giường, anh ngủ ở ghế sofa.”

Tại Tư gật đầu, không nói gì thêm, tiến lên, đem cái chăn và cái gối trong tay anh thu hồi về trong ngực.

Tức giận sao, cũng không nói rõ được.

Chỉ là đột nhiên cảm thấy lý tưởng cùng thực tế quá mức chênh lệch, cô nhất thời còn chưa chấp nhận được, trong lòng phiền muộn nặng nề.

Chu Giác Sơn cởi áo ra, nằm ở trên ghế sofa, anh gối đầu lên một cánh tay, quay qua quay lại, trong phòng khách trống rỗng.

Anh chống một chân lên, ló đầu, “Em có thể cho anh một tấm thảm không?” (Tấm thảm: giống với cái mền đã giải thích ở C35)

Tại Tư đang ngẩn người, không thể nghe vào.

Một hồi lâu đi qua, trả lời anh chính là một bầu không khí vô tận.

Chu Giác Sơn nhíu mày, trong lòng trầm xuống.

Mê Truyện Dịch

Hôm sau, hai người đơn giản đối mặt. Trong quân khu vừa gọi điện thoại qua đây.

Trong điện thoại, đại khái đối phương ý là nói, thông báo kế hoạch định trước của Chu Giác Sơn có thay đổi, cấp trên phải bố trí nhiệm vụ, kỳ nghỉ sẽ rút lại còn một nửa.

… Tại Tư đang ăn cháo.

Loading...