nhịn   đối diện:
“Của  đấy,    yêu cũng   nhà.”
Anh  giơ tay định nhéo tai ,  Vu Diệp phản tay bắt .
“Đau đau đau. Buông tay.” Anh  hét.
“Vu Diệp, buông tay.”  kéo mà kéo  nổi.
Anh   vẻ  tổn thương:
“Anh  định đánh em mà em còn bênh?”
“Anh  là  ruột em đấy, tụi em đang đùa thôi mà.”
Anh  đổi nét mặt:
“Chào ,  thấy  khí chất bất phàm, lỡ thất lễ mong  đừng trách.”
“Cậu  Tứ Xuyên ?” Anh  bóng gió.
“Sao  ?”
“Giỏi đổi mặt thật, một bộ bài luôn.”
“Đáng tiếc,   khoái mấy trò đó.” Anh  thở dài tiếc rẻ.
“Chưa ăn gì đúng ,  xuống ăn chút .”  kéo Vu Diệp  bên, còn lườm   một cái.
Ăn xong tiễn  về,  với Vu Diệp  bộ về trường.
“Em  hết hôm nay  đúng , để  giải thích.”
“Ừ.”
“Ừ là ?”
“Anh cứ giải thích , em  đây.”
“Từ đầu tới cuối  chỉ thích  em thôi. Anh lượn qua lượn   mặt mà em  thấy.”
Giờ còn tủi  nữa?
“Hôm đó  em  ở mật thất, định gây ấn tượng ai dè  hổ quá nên giả mất trí nhớ.”
Anh  lắp ba lắp bắp cả một tràng dài,    chờ phản ứng.
Không    thấy , mà là  lúc nào cũng ngầu ngầu như công đực xòe đuôi,  còn   với nam thần, đối lập rõ ràng.
“Nam thần là  ép  chung với  hả?”
“Anh nghĩ nam thần – đầu gấu cùng xuất hiện thì em dễ chú ý  hơn.”
Tự tìm đối thủ cạnh tranh cho  ?
Anh như nhớ  gì đó, kéo  :
“Không  em vẫn còn thích nam thần đấy chứ? Anh trao cả nụ hôn đầu cho em ,   bạc tình .”
“Nhỏ tiếng thôi.” Mọi  xung quanh bắt đầu hóng. Nhìn  giống con nhỏ lăng nhăng lắm hả?
“Vậy em  chia tay nữa nhé?”
“Anh  em  chúng  chia tay bằng tai nào ? Anh  thể tưởng tượng  điều gì khác ?”
Mặt  đỏ lựng:
“Vậy... mấy chuyện khác...   dám tưởng tượng...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thua-that-hay-thach-toi-dac-toi-voi-trum-truong/chuong-6-end.html.]
????
Từ hôm đó, Vu Diệp càng dính . Không  chuyện cũng kiếm cớ sà  lòng .  bắt đầu nghi ngờ     đại ca thật .
 gạt tay :
“Anh thế  thì   còn sợ  nữa ?”
“Anh  cần mấy thứ đó để khiến   phục.”
“Vậy là gì?”
“Cho  hôn một cái   .”
“Đừng mơ, em  dặm  phấn.”
“Mùi son ban nãy ngon ghê.” Anh còn l.i.ế.m môi.
Không thể để tiếp tục,  lảng sang chuyện khác:
“Mấy hôm nữa giao thừa,   quảng trường trung tâm nhé, bên đó náo nhiệt lắm.”
Anh hôn trộm  một cái:
“Nghe em hết.”
~ Hướng Dương ~
Giao thừa hôm đó, chúng  đến riêng.  tới ,  dạo vòng ngoài trung tâm thương mại.
Đang định bước  thì Vu Diệp gọi điện:
“Em đang ở ? Anh tới tìm.”
“Anh chạy đến ?”
“Ừ, tắc đường nên   lối nhỏ.”
“Em gửi định vị,  từ từ tới.”
Trên bản đồ, hai chấm tròn ngày càng gần .
Chỉ vài phút , quần tây đen xuất hiện  mắt .
Anh mặc vest, tay cầm bó hoa, ngược dòng  bước tới.
Cách  vài bước,  dừng .
Rút từ túi  một tấm thiệp:
"Nếu   hỏi  thích em ở điểm nào,    .
Vì khi  phát hiện  thích em, em  len  từng ngóc ngách trong cuộc sống .
Anh  thấy em giữa đám đông, nghĩ đến em lúc đánh răng, gắp món em thích khi ăn cơm, nhớ em  khi ngủ. Mọi ngóc ngách đều là em. Tương lai,    đầu tiên thấy khi mở mắt là em,  cuối cùng  khi nhắm mắt cũng là em. Trần Giai,  yêu em. Làm bạn gái  nhé."
 rưng rưng:
“Không   là  yêu  ?”
“Không giống. Ngốc , đây là điều  nợ em. Không thể để em mơ mơ hồ hồ chấp nhận sự mập mờ . Anh  cho em một màn tỏ tình chính thức. Em đồng ý trao danh phận bạn trai cho  ?”
 rung động thật sự.
Làm  mà  rung động cho ? Một  mặc vest, ngược dòng  chỉ để tỏ tình với bạn.
 lao  lòng :
“Em đồng ý.”
Giữa tiếng reo hò, chúng  ôm  thật chặt.