4.
“Trần Giai, nếu   sớm là thích Vu Diệp, thì   cạnh tranh công bằng với  ,   cần  lừa .”
Hoa khôi với gương mặt xinh  tinh tế cùng biểu cảm đáng thương khiến    khỏi nghĩ đến một đóa hoa nhài mong manh.
“Vu Diệp   thể thích cô  chứ, chắc chắn là dùng thủ đoạn gì đó, cũng  tự soi gương xem  trông  .”
Cô bạn  cùng hoa khôi lên tiếng phụ họa.
  nhạt:
“ trông thế nào ? Ồ ~ đúng là  giống cô,   cái mũi hếch lên trời, mắt ti hí tai to kiểu đó.”
Cô bạn đó lập tức nổi đóa:
“  cô đừng  mơ tưởng, còn dám so với hoa khôi?”
Phải công nhận, hôm nay hoa khôi mặc áo khoác dài phối với váy dài, tóc tai cũng  chăm chút kỹ càng.
Còn  thì... áo ngủ khoác thêm chiếc áo bông dày, đầu tóc rối bù,  nãy còn gục xuống bàn ngủ  nó càng tơi tả hơn.
 nếu  trang điểm chỉnh chu thì cũng là một tiểu mỹ nhân đấy nhé.
Thấy  im lặng, cô bạn  càng đắc ý:
“Nếu  điều thì sớm rút lui , kẻo    khổ.”
“Cô  ai khổ cơ?”
Một giọng  trầm thấp vang lên từ cửa lớp.
Vu Diệp  đó, mặt lạnh như băng. Cậu  vốn   vẻ ngoài lạnh lùng, giờ  càng đáng sợ hơn.
Hoa khôi vội vàng lên tiếng:
“Vu Diệp,   như  nghĩ , là Trần Giai cô …”
Cô  ngập ngừng một chút, liếc   thở dài.
Cái thái độ gì  chứ? Làm như  thua cô  chỉ vì   lắp bắp cho đáng thương .
 lập tức chạy đến bên cạnh Vu Diệp,  bộ mềm mại yếu đuối :
“Là  của em, khiến hoa khôi nổi giận  bao nhiêu . Hay là… em rút lui .”
~ Hướng Dương ~
Rồi dùng bàn tay vẫn còn dính dầu quẩy  rửa sạch kéo tay hoa khôi:
“Xin  nhé,  tha thứ cho tớ  ?”
Hoa khôi lập tức rút tay  với vẻ mặt ghét bỏ,  thuận thế ngả   lòng Vu Diệp.
“Đều tại em sức khỏe yếu quá, chuyện   liên quan đến hoa khôi .”
Vu Diệp ôm lấy vai , mặt  đổi sắc  chằm chằm hoa khôi:
“Lần      rõ , Trần Giai là bạn gái . Ai   rõ điều đó,   ngại dán ảnh hai đứa lên trán  đó.”
“Bạn gái của  chỉ  thể là Trần Giai.”
Nói xong,  kéo áo khoác của  lên, cúi đầu tiến  gần sát mặt .
Từ góc  bên ngoài trông như hai đứa đang hôn .
Mà thật   cũng tưởng ,  còn nhắm mắt chờ đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thua-that-hay-thach-toi-dac-toi-voi-trum-truong/chuong-3.html.]
 mãi  thấy   hành động gì tiếp.
 mở mắt , bắt gặp ánh mắt trong veo của Vu Diệp. Trong mắt ,  thấy rõ gương mặt mộc của .
Khoảng cách quá gần , chắc chắn là thấy cả mụn đầu đen với vết thâm mất.
 lập tức đẩy   .
Trong lớp chỉ còn  , Vu Diệp và ba cô bạn cùng phòng đang hóng chuyện đến quên cả thở.
Vu Diệp khẽ gãi mũi,  sang hỏi các cô nàng:
“Có   ăn cùng ?”
Bạn cùng phòng  đồng thanh đáp:
“Bọn em  họp, hai   .”
Nói xong ba  còn đẩy   khỏi lớp một cách nhanh gọn.
Ở căn tin  3,   gắp mì cay  hỏi Vu Diệp:
“Anh thật sự  từng rung động vì hoa khôi ?”
Vu Diệp chẳng cần nghĩ, trả lời ngay:
“Chưa từng.”
“Thật  đó?”   tin nổi,  gương mặt  bao lâu cũng thấy rung động chút chút.
“Anh thích  sống thực tế hơn.”
“Ý là em  đúng ?”  lườm  một cái  cắn mạnh viên cá viên.
Cậu lập tức đổi chủ đề:
“Cuối tuần   cắm trại  núi nhé. Buổi tối ở đó cũng vui lắm.”
“Chỉ hai đứa ?”  nghi ngờ  . Trai đơn gái chiếc, núi non hoang vu… ai  sẽ xảy  chuyện gì?
“Em nghĩ gì … gọi cả bạn cùng phòng em,  cũng  mấy  bạn nữa,  đông cho vui.”
“À,  …  .”
Tự dưng  thấy  thất vọng.
Để giữ hình tượng xinh , ngày  cắm trại  mất hai tiếng đồng hồ trang điểm, mặc váy xinh xắn.
Suốt quãng đường , Vu Diệp cứ    rời, chắc là  vẻ  của  mê hoặc .
Vì   tự lái xe,   ghế  dựa  vai  ngủ suốt. Khi tỉnh dậy thì phát hiện mặt   gần sát  mặt .
 giật :
“Anh  gì đấy?”
Lại định hôn trộm  ?
“Lông mi em  chỗ  rối,  định giúp em gỡ .”
Vu Diệp ho nhẹ, giải thích một cách lúng túng.
 lườm  một cái — đúng là đồ đàn ông cứng nhắc, phí công sức  trang điểm  thế.