THU TRÌ MỘ VŨ - Phần 7

Cập nhật lúc: 2025-10-16 17:50:19
Lượt xem: 234

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

7.

 

Mấy ngày , nhận thư nhà khẩn của đại ca, vui mừng cực độ, luôn miệng khen tỷ chúng chăm sóc đại tẩu .

 

Trong thư, còn đặc biệt khen ngợi , rằng cái bẫy do chủ tướng địch bày mơ thấy」 trở thành sự thật.

 

Huynh thuận theo giấc mơ mà kể, tương kế tựu kế, tiêu diệt lực lượng tinh nhuệ chủ lực của địch, còn bắt sống hoàng tử địch đang định ôm cây đợi thỏ, lập nên chiến công hiển hách.

 

Hiện tại quân chiếm hết thế thượng phong trong cuộc đối đầu giữa hai quân, nước địch ý hòa đàm để đổi lấy nhị hoàng tử về.

 

Cứ như , lẽ đại ca sẽ sớm khải về triều.

 

Nghe tin , cả nhà vui mừng khôn xiết.

 

chỉ đại tỷ là lạnh lùng châm chọc: 

 

「Dùng kế gian trá đó thì gì đáng tự hào? Làm như ngược thiên mệnh, e rằng thoát khỏi quả báo luân hồi !」

 

Ta nhếch mép, cầm lấy chiếc gương đồng trong phòng đưa đến mặt tỷ .

 

「Đại tỷ , , nhiều chuyện gặp báo ứng, chẳng đến !」

 

Trong gương, tuy tỷ trang điểm kỹ lưỡng, dung nhan diễm lệ.

 

những nốt mụn nhọt lặn mấy hôm , nay nổi lên.

 

Những mụn nhọt to bằng hạt đậu phá vỡ lớp phấn dày, mủ vàng sưng tấy tích tụ thành từng gò nhỏ.

 

Đại tỷ vốn luôn yêu quý dung nhan của , tiếng hét thất thanh xé lòng của tỷ gần như vang thấu trời xanh.

 

Mấy ngày , mang theo lễ vật hậu hĩnh đến thăm Tạ Thần y.

 

Một là để thăm hỏi vết thương ở chân của ông, hai là để cảm ơn ông chăm sóc đại tẩu nhiều ngày, còn trong lúc nguy cấp cử cháu trai của đến, cứu sống hai mẫu tử đại tẩu .

 

Ba là để xin Tạ Cảnh, cháu trai lớn của ông, về cú đ.ấ.m hôm đó.

 

Vốn tưởng rằng lão gia tử đang giường nghỉ ngơi.

 

Ai ngờ ông chỉ chống một cây gậy, trong sân tự nhiên.

 

Theo như ông miêu tả cảnh tượng gặp nguy hiểm hôm đó, quả nhiên như dự đoán.

 

「Cô cả nhà cháu, đúng là một kẻ độc ác. Mấy tên sơn tặc hôm đó, thấy kẻ cầm đầu chính là tên hộ vệ gác ở cửa sân của nó.」

 

「Chẳng qua so với lão già , cô nhóc đó vẫn còn non lắm. Trên ngọn núi , còn rành hơn bất cứ ai, vách núi đó thực là một mỏm đá, nhảy xuống một cái, bọn chúng chỉ tưởng rơi xuống tan xương nát thịt, tưởng án mạng nên vội vàng chạy trốn mất.」

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thu-tri-mo-vu-qpbv/phan-7.html.]

 

「Haiz, nhưng dù cũng lớn tuổi , thủ bằng đây, đấy, lúc nhảy xuống trẹo chân, sưng mấy ngày, giờ thì nữa .」

 

Lão gia tử xong, còn định nhảy tại chỗ mấy cái để cho chúng xem thủ phi phàm của ông.

 

Tạ Cảnh từ lúc nào xuất hiện lưng, vững vàng giữ lấy lão gia tử.

 

「Gia gia, thể yên một chút ?」

 

Ta và chào hỏi , trịnh trọng cảm ơn nữa.

 

Tuy rằng đây Tạ lão gia tử nhắc đến, cháu trai lớn của ông vẫn luôn chu du bên ngoài, chữa bệnh cứu thu thập các phương t.h.u.ố.c linh nghiệm ở khắp nơi.

 

trong tưởng tượng, vẫn luôn cho rằng là một gã đàn ông thô kệch, râu ria xồm xoàm, ăn gió sương.

 

Không ngờ là một công tử mặt ngọc tuấn.

 

「Gia gia, nếu như thương nặng, thể bỏ mặc bệnh nhân trong lúc nguy cấp? Ngày hôm đó thực sự nguy hiểm, nếu con lúc chu du trở về, e rằng bây giờ Tống gia thiếu phu nhân và tiểu công tử lành ít dữ nhiều.」

 

Hai hàng lông mày kiếm của nhíu chặt , đôi mắt màu nâu sẫm chút tức giận chằm chằm gia gia của .

 

「Hừ, cái thằng cháu khỉ nhà ngươi cái quái gì! Chưa kể y thuật của ngươi sớm trò hơn thầy, nếu cử ngươi , ngươi thể quen một cô nương xinh như tiên nữ như Thu Trì tiểu thư ? Ta thấy ngươi chính là học y đến ngốc ! Học tập gia gia ngươi đây , lúc còn trẻ, cứu trị bệnh và hoa trăng lỡ việc nào, đúng là một thế hệ bằng một thế hệ...」

 

Tạ Thần y ngày thường vốn thích đùa, sớm quen với những trò đùa của ông.

 

Chỉ là ngờ vị công tử mặt ngọc cháu trai lớn của ông nghiêm túc đến , gia gia trêu một câu, vội vàng lưng , giả vờ đang sắp xếp thảo d.ư.ợ.c phơi trong chiếc rá tre.

 

Thật trùng hợp, ngược sáng, vầng sáng chiếu lên vành tai đỏ ửng của , khiến nhịn mà bật thành tiếng.

 

Sau khi về phủ, ném cho đại tỷ một hộp t.h.u.ố.c cao.

 

「Mỗi ngày khi bôi t.h.u.ố.c ngoài gặp gió, nửa năm thể hồi phục như ban đầu. Nếu thiếu bôi một ngày, mặt của tỷ sẽ chỉ nát nghiêm trọng hơn bây giờ!」

 

Gương mặt của đại tỷ nát đến mức mỗi ngày đều chảy nước mủ hôi thối, tuyệt đối thể ngoài gặp .

 

thứ đáng sợ hơn cả gương mặt của tỷ chính là ánh mắt tràn ngập sự hận thù vô biên khi tỷ .

 

Tạ Thần y sớm thấu tâm địa trong sạch của đại tỷ, hộp t.h.u.ố.c cao đây bôi lên mặt tỷ , dù chỉ thiếu bôi một ngày cũng sẽ khiến bệnh tái phát nghiêm trọng hơn.

 

Đại tỷ tự cho rằng mặt gần như khỏi hẳn, liền tay hạ độc thủ với Tạ Thần y, bây giờ khác khống chế, đúng là tự tạo nghiệt, thể sống.

 

Ta thể mặc kệ tỷ , để tỷ tự hủy gương mặt mà luôn tự hào đến mức còn hình .

 

nghĩ , vẫn đến xin Tạ Thần y hộp t.h.u.ố.c cao .

 

Đối với một chuyện xảy với tỷ ở kiếp , vẫn còn nhiều nghi vấn. Cuối cùng, vẫn từ tỷ để tìm kiếm manh mối.

 

Loading...