9.
 
Trịnh tiểu vương phi    ý định bỏ qua cho Thôi Vân Dao, nàng   lạnh, sai nha  đột ngột đẩy cửa phòng .
"D/ụ d/ỗ nam nhân mà  d/ụ d/ỗ ngay trong hậu viện của , Thôi tiểu thư cũng nên   ngóng xem, con gái nhà họ Ninh  là  như thế nào."
 
Nhà họ Ninh là võ tướng, ai nấy đều dũng mãnh.
Thôi Vân Dao tuy  kịp trốn  gầm bàn khi  thấy động tĩnh ngoài cửa, nhưng vẫn   của vương phi lôi .
Bị ấn xuống đất, vung tay trái , đ/ánh liên tiếp hai mươi cái tát.
 
"Đồ hạ t/iện,  hại nhà họ Tạ còn  đủ,  còn đến  hỏng danh tiếng của phu quân , ch/ết cũng  đáng tiếc."
Thôi Vân Dao với gương mặt sưng vù,  vương phi đ/ánh trống khua chiêng đưa về Thôi gia.
 
Phụ  lập tức hai mắt tối sầm, suýt nữa thổ huyết.
Đích mẫu s/iết c/hặt chiếc khăn, n/ghiến răng chất vấn :
"Vì  con  bảo vệ tỷ tỷ của con, dù  hy sinh bản  cũng  giữ lấy danh tiếng cho tỷ tỷ chứ."
 
Ta cúi đầu, vẻ mặt đầy uất ức:
"Vu công tử  ngã xuống nước, con  luống cuống tay chân,    thể  tỷ tỷ   đến thư phòng của vương gia.”
"Nếu   con quỳ xuống cầu xin công chúa, chỉ sợ, chỉ sợ tỷ tỷ sẽ  đ/ánh ch/ết ."
 
Vu Minh Dương  bỏ thu/ốc  bánh ngọt của , định  chuyện bất chính  thuyền.
Nếu ,  dù  gả cho  cũng chỉ  thể  .
Mà một  thất thì   quản  những chuyện trăng hoa của  bên ngoài.
 
    ăn miếng bánh ngọt đó, mà trong lúc giãy giụa, giả vờ vô tình đẩy  xuống nước.
Nếu    "xuống nước giúp  nhặt khăn tay"  ướt y phục,  đến sương phòng cạnh thư phòng để , thì      mượn cớ  xem Vu công tử mà  thấy  vở kịch lớn trong thư phòng.
 
Lúc , đích mẫu thật sự  nhổ  một ngụm m/áu.
Đã gọi công chúa đến, tức là  phơi bày chuyện  của Thôi Vân Dao  mặt hoàng gia.
Thôi Vân Dao    một tiền đồ  ở kinh thành nữa, chẳng khác nào lên trời.
Trong khi đó, Tạ gia,  còn trong  cảnh như  mà đưa thiệp đính hôn.
10.
 
"Tình cảm thanh mai trúc mã, từ nhỏ   hôn ước, Thôi gia sẽ   thừa nhận chứ?"
Một đứa con gái  mất hết danh tiếng và tiền đồ, nếu   vì nể mặt Tô gia, phụ    sớm nhốt Thôi Vân Dao  trong trang trại .
 
Nay Tạ gia vẫn nguyện ý kết , tiếp nhận cục khoai nóng , ông  cầu còn  .
Mặc kệ Thôi Vân Dao  lóc gào thét, cũng  đầu tiên   lời cầu xin của chính thất, ông  đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thu-nu-trung-sinh-erxz/chuong-9.html.]
 
Tạ Chiêu lăn xe lăn đích  đến dâng sính lễ. Trong viện của đích tỷ,  tỏ vẻ âm trầm,  chằm chằm Thôi Vân Dao:
"Tấm lòng của A Dao đối với ,  thật lòng cảm kích, tự nhiên sẽ kết cỏ ngậm vành để báo đáp."
 
Hắn nhấm nháp từng chữ một, đôi mắt u ám khiến   rợn tóc gáy.
Thôi Vân Dao c/ắn môi, lăn dài hàng lệ sợ hãi:
"A Chiêu, đều là hiểu lầm, là  khác h/ãm h/ại . Tình cảm của  đối với , trời đất  thể chứng giám."
 
Nàng cuối cùng cũng    còn đường lui, Tạ Chiêu là lựa chọn duy nhất của nàng.
Nàng chấp nhận  phận, nhưng  quá muộn .
 
Tạ Chiêu vươn bàn tay gầy trơ xương,  như  , nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng:
"Cũng  cần cảm động như , ngày tháng còn dài, ân và tình, cứ từ từ mà trả."
 
Những miếng bánh ngọt và tách  lạnh ngắt  bàn, Tạ Chiêu từng chút từng chút một đút  miệng Thôi Vân Dao. editor: bemeobosua. Thôi Vân Dao run rẩy, nhưng  dám từ chối, từng ngụm từng ngụm nuốt xuống, như thể nuốt trọn những uất ức mà nàng sẽ  gánh chịu suốt phần đời còn .
Ta   ánh hoàng hôn rực lửa, lặng lẽ  họ nhận quả báo.
 
Thôi Vân Dao cuối cùng cũng  thấy   ngoài cửa. Sau khi Tạ Chiêu , nàng  tìm đến,  lạnh đầy bất mãn:
"Ngươi tưởng Vu Minh Dương  thể  hơn Tạ Chiêu chỗ nào? Đừng tưởng gả cho  là  thể cao quý hơn .”
 
"Vu Minh Dương  đêm qua còn ngủ  bụng hoa khôi, hôm nay còn  tỉnh dậy, ngươi chắc chắn   .”
"Ít nhất, Tạ Chiêu yêu , bảo vệ , luôn  hơn việc ngươi cứ sống trong lo sợ,   ngày nào sẽ thành góa phụ."
 
Kiếp  lẫn kiếp , nàng  luôn thích coi  là kẻ t/hù.
Cứ như thể  sống càng  , càng chứng minh  sự thành công của hai  con họ.
Giờ nghĩ , đó chẳng  là một nỗi bi ai .
 
Cái cảm giác thỏa mãn khi thành công  một kẻ ở vị thế thấp hơn, chỉ  thể chứng tỏ sự vô năng của chính họ mà thôi.
Ta vuốt ve mấy chiếc hộp đựng trang sức quý giá do Vu gia mang đến,   ngậm  miệng:
"Ngươi cũng    thấy, Vu gia trừ Vu Minh Dương   gì, những  còn , đều là những   bách lý chọn một.”
 
"Lão phu nhân thương , Vu phu nhân thích sự ngoan ngoãn của , ngay cả Vu Minh Dương cũng khen ,  thể hiểu đại cục, vì  mà vung ngàn vàng mua hoa khôi,  hổ là bà nội  chọn cho  một chủ mẫu ."
 
Huống hồ, Thôi Vân Dao    , khi   phủ, chỉ cần vài ngày nữa thôi là sẽ thăng quan phát tài ch/ết chồng, những ngày còn  chỉ việc hưởng thụ phúc khí vô tận.
Nàng  tức giận phất tay áo bỏ ,  khắp nơi rêu rao về chuyện  từng yêu Tạ Chiêu.
 
Vu phu nhân  kéo tay , xót xa:
"Nha đầu , con vất vả ."
Ta lắc đầu:
"Vì Vu công tử mà dốc chút lòng thôi,  tính là vất vả."